Chủ Nhật, 17 tháng 10, 2010

Trung tam Huong Duong - Mot ngay tinh nguyen


Hành trình đến với trung tâm Hướng Dương của InnoViet đã được dự tính từ lâu tuy nhiên mình là ex nên đến khi lên xe vẫn chưa biết là đi đâu.

Lên xe chưa kịp hỏi thì 2 MC mới nổi của InnoViet là Ngọc Lệ - Minh Nguyệt - biệt hiệu những người đẹp say xe đã liên tục tân công các thành viên còn lại bằng hình thức tham gia các trò chơi đố vui có thưởng và tập hét hết sức sôi động và hào hứng. Bài học là ai say xe hãy làm MC

Trung tâm Hướng Dương đã ở trước mặt- môt chàng thanh niên dáng hơi phong trần, chút nghệ sỹ ra bắt tay từng người bằng tay trái. A tự giới thiêu a là Vinh – anh là ai chắc mọi người đã biết - Mọi người chắc biết nhưng mình thì chưa biết anh là ai. Anh Vinh đưa cả nhóm đi tham quan khuôn viên trung tâm gồm toà nhà 1 trệt, 1 lầu và sân trường rộng được trang điểm bởi những cây cao su. Cuối sân trường là một hố thấp hơn mặt bằng sân anh cho biết đó là anh tính làm một đại dương thu nhỏ nhưng sống động. Toà nhà gồm văn phòng, 2 phòng học, 3 phòng ngủ riêng cho nam, nữ và 2 phòng tập thể cho giáo viên, phòng sinh hoạt chung và những nhà vệ sinh. Anh cũng chỉ cho chúng tôi xem chuồng chim trên tầng thượng - đại bản doanh của anh. Chúng tôi theo chân anh ra đằng sau trung tâm. Một rừng cao su xanh mát bạt ngàn làm cho không khí mát lạnh hẳn. Anh chỉ vào chỗ mấy cái võng có thể đặt mấy bộ bàn ghế cho các em tự học còn chúng tôi mường tượng về hình ảnh chiếc võng đung đưa trong nắng chiều.

Trung tâm gi mà sang quá vậy có cả thang máy tôi đem thắc mắc ra hỏi thì mới biết trung tâm xây dựng dành cho học sinh khuyết tật hoặc mồ côi có mong muốn học tập lên đại học - như anh Vinh nói thì trung tâm chứa được khoảng 70 em, ăn, ở nội trú học cấp 3 và luyện tập thi khối A để thi đại học. Sức anh có hạn nên chỉ chọn việc có thể làm được. Anh mong muốn giúp đỡ những em thiệt thòi như vậy và mong muốn họ sống được với sức lực của chính mình như một người bình thường chứ không phải sống bằng lòng thương hại của mọi người.

Kết thúc hành trình tham quan chúng tôi ai cũng háo hức bắt tay vào công việc mặc dù chưa biết làm gì. A Vinh tiếp- hôm trước có nhóm thuộc một ngân hàng cũng tới đây làm và trồng được luống hoa đó với cây Sứ kia. Nhi ện vụ của chúng tôi là trồng 1 luống hoa ven theo tường vào sân trường. Bây giờ là 10:00, chúng tôi chia nhau nam khoẻ mạnh thì đi xúc đất ở vườn cao su phía sau cho vào mai rùa rôì chở về cổng trường, nhóm 2 xúc cát dọn chỗ trống và nhóm 3 trộn phân, vận chuy ển hoa cúc về vị trí xác định. Sau một hồi hì hục nhổ, lấp, đào, đắp gạch thì chúng tôi phát hiện ra không ai là nông dân chính hiệu cả. Đứng ngoài nhìn ngứa mắt, bác chủ nhà chạy ra vạc cho vài vạc thế là đâu ra đấy đường nào ra đường nấy đấy phải trộn phân với đất đảo đều lên như thế như thế. Thấy bác vạc vài nhát nữa thì hết đất nên bác trả quốc lại cho mà thực hành. Chúng tôi lại hào hứng trồng hoa thôi, tưới hoa thôi…

11:00 sau 1 tiếng lao động vất vả dưới cái nắng đang ngày một nóng thêm còn bên kia sân- nhà bác chủ nhà là cái máy ép mía với đá lạnh thì sao nhỉ? Chúng tôi gồm 4 nam, 9 nữ vừa thưởng thức ly nước mía mát lạnh vừa nhìn thành quả của mình – cha cha cha, tình ra mỗi người cũng trồng được 5 cây hoa đấy.

Làm thì lâu mà nghỉ thấy nhanh ghê, chằng mấy chốc đã thấy người ta mang cơm trưa tới – ăn thôi, chiều làm tiếp.

Chúng tôi vừa ăn vừa hỏi anh Vinh về anh và về trung tâm làm anh chẳng có thời gian mà ăn. Anh phê bình về kết quả làm việc buổi sáng nay và chúng tôi cũng cảm thấy ngượng ngùng về kết quả này nên hỏi anh buổi chiều sẽ làm những gì? Anh Vinh bảo việc thì nhiều sợ làm không hết - vâng việc không hết và thời gian có hạn nhưng chúng tôi biết việc và có thể chia ra làm không theo tập đoàn nữa. Đây là kết quả buổi chiều sau bữa ăn và ngủ trưa.

Vận chuyển đất để trồng một luống hoa mới, trồng lại luống hoa của bên ngân hàng vì cũng kh ông đạt tiêu chuẩn.

Xây vách cho một ngôi nhà tranh bằng đất và rơm.

D ọn sân, trồng cỏ…

Chúng tôi kết thúc công việc của mình lúc 15”30 – ai cũng đẫm mồ hôi và mùi thì thật là khủng khiếp nhưng ai cũng rạng ngời nụ cười mãn nguyện kể cả anh Vinh. Chúng tôi chụp hình lưu niệm và quây quần trong văn phòng khi mưa bắt đầu nặng hạt - Chúng tôi hát vang bài hát Hoan hô để hoan hô chúng tôi và hoan hô anh Vinh. Chúng tôi liên hoan bằng ly nước miá thứ 2 trong không khí đặc quánh mùi và mùi. Chúng tôi được biết anh là cây ghi ta một tay có tiếng nhưng tiếc là không có đàn ở đây vậy là chúng tôi hát tặng anh bài hát “ Một rừng cây, một đời người” . Chào tạm biệt anh, mọi người chúc anh những điều tốt đẹp nhưng mong muốn của anh là sẽ khoẻ mạnh its nhất là 10 năm nữa để có thể đưa trung tâm vào hoạt động ổn định và có lớp kế cận thực hiện mong muốn nhỏ nhoi mà cao đẹp của anh.

Hành trình về 2 tiếng trên chiếc xe 16 chỗ không gian càng hẹp hơn và chúng tôi gần nhau hơn. Nhiều người lần đầu biết cầm cái quốc nhưng khi xoè bàn tay đỏ ửng ra lại thấy ấm áp. Tôi mượn cảm súc của một bạn trong nhóm làm câu kết cho chuyến đi này. “Hôm qua mình không muốn và không có ý định đi chuyến này nhưng hôm nay mình thấy thật may mắn và hạnh phúc”.






What is news!

Tạm dừng những cuộc hành trình dài cho những chuyến đi 1 ngày