Chủ Nhật, 17 tháng 10, 2010

Trung tam Huong Duong - Mot ngay tinh nguyen


Hành trình đến với trung tâm Hướng Dương của InnoViet đã được dự tính từ lâu tuy nhiên mình là ex nên đến khi lên xe vẫn chưa biết là đi đâu.

Lên xe chưa kịp hỏi thì 2 MC mới nổi của InnoViet là Ngọc Lệ - Minh Nguyệt - biệt hiệu những người đẹp say xe đã liên tục tân công các thành viên còn lại bằng hình thức tham gia các trò chơi đố vui có thưởng và tập hét hết sức sôi động và hào hứng. Bài học là ai say xe hãy làm MC

Trung tâm Hướng Dương đã ở trước mặt- môt chàng thanh niên dáng hơi phong trần, chút nghệ sỹ ra bắt tay từng người bằng tay trái. A tự giới thiêu a là Vinh – anh là ai chắc mọi người đã biết - Mọi người chắc biết nhưng mình thì chưa biết anh là ai. Anh Vinh đưa cả nhóm đi tham quan khuôn viên trung tâm gồm toà nhà 1 trệt, 1 lầu và sân trường rộng được trang điểm bởi những cây cao su. Cuối sân trường là một hố thấp hơn mặt bằng sân anh cho biết đó là anh tính làm một đại dương thu nhỏ nhưng sống động. Toà nhà gồm văn phòng, 2 phòng học, 3 phòng ngủ riêng cho nam, nữ và 2 phòng tập thể cho giáo viên, phòng sinh hoạt chung và những nhà vệ sinh. Anh cũng chỉ cho chúng tôi xem chuồng chim trên tầng thượng - đại bản doanh của anh. Chúng tôi theo chân anh ra đằng sau trung tâm. Một rừng cao su xanh mát bạt ngàn làm cho không khí mát lạnh hẳn. Anh chỉ vào chỗ mấy cái võng có thể đặt mấy bộ bàn ghế cho các em tự học còn chúng tôi mường tượng về hình ảnh chiếc võng đung đưa trong nắng chiều.

Trung tâm gi mà sang quá vậy có cả thang máy tôi đem thắc mắc ra hỏi thì mới biết trung tâm xây dựng dành cho học sinh khuyết tật hoặc mồ côi có mong muốn học tập lên đại học - như anh Vinh nói thì trung tâm chứa được khoảng 70 em, ăn, ở nội trú học cấp 3 và luyện tập thi khối A để thi đại học. Sức anh có hạn nên chỉ chọn việc có thể làm được. Anh mong muốn giúp đỡ những em thiệt thòi như vậy và mong muốn họ sống được với sức lực của chính mình như một người bình thường chứ không phải sống bằng lòng thương hại của mọi người.

Kết thúc hành trình tham quan chúng tôi ai cũng háo hức bắt tay vào công việc mặc dù chưa biết làm gì. A Vinh tiếp- hôm trước có nhóm thuộc một ngân hàng cũng tới đây làm và trồng được luống hoa đó với cây Sứ kia. Nhi ện vụ của chúng tôi là trồng 1 luống hoa ven theo tường vào sân trường. Bây giờ là 10:00, chúng tôi chia nhau nam khoẻ mạnh thì đi xúc đất ở vườn cao su phía sau cho vào mai rùa rôì chở về cổng trường, nhóm 2 xúc cát dọn chỗ trống và nhóm 3 trộn phân, vận chuy ển hoa cúc về vị trí xác định. Sau một hồi hì hục nhổ, lấp, đào, đắp gạch thì chúng tôi phát hiện ra không ai là nông dân chính hiệu cả. Đứng ngoài nhìn ngứa mắt, bác chủ nhà chạy ra vạc cho vài vạc thế là đâu ra đấy đường nào ra đường nấy đấy phải trộn phân với đất đảo đều lên như thế như thế. Thấy bác vạc vài nhát nữa thì hết đất nên bác trả quốc lại cho mà thực hành. Chúng tôi lại hào hứng trồng hoa thôi, tưới hoa thôi…

11:00 sau 1 tiếng lao động vất vả dưới cái nắng đang ngày một nóng thêm còn bên kia sân- nhà bác chủ nhà là cái máy ép mía với đá lạnh thì sao nhỉ? Chúng tôi gồm 4 nam, 9 nữ vừa thưởng thức ly nước mía mát lạnh vừa nhìn thành quả của mình – cha cha cha, tình ra mỗi người cũng trồng được 5 cây hoa đấy.

Làm thì lâu mà nghỉ thấy nhanh ghê, chằng mấy chốc đã thấy người ta mang cơm trưa tới – ăn thôi, chiều làm tiếp.

Chúng tôi vừa ăn vừa hỏi anh Vinh về anh và về trung tâm làm anh chẳng có thời gian mà ăn. Anh phê bình về kết quả làm việc buổi sáng nay và chúng tôi cũng cảm thấy ngượng ngùng về kết quả này nên hỏi anh buổi chiều sẽ làm những gì? Anh Vinh bảo việc thì nhiều sợ làm không hết - vâng việc không hết và thời gian có hạn nhưng chúng tôi biết việc và có thể chia ra làm không theo tập đoàn nữa. Đây là kết quả buổi chiều sau bữa ăn và ngủ trưa.

Vận chuyển đất để trồng một luống hoa mới, trồng lại luống hoa của bên ngân hàng vì cũng kh ông đạt tiêu chuẩn.

Xây vách cho một ngôi nhà tranh bằng đất và rơm.

D ọn sân, trồng cỏ…

Chúng tôi kết thúc công việc của mình lúc 15”30 – ai cũng đẫm mồ hôi và mùi thì thật là khủng khiếp nhưng ai cũng rạng ngời nụ cười mãn nguyện kể cả anh Vinh. Chúng tôi chụp hình lưu niệm và quây quần trong văn phòng khi mưa bắt đầu nặng hạt - Chúng tôi hát vang bài hát Hoan hô để hoan hô chúng tôi và hoan hô anh Vinh. Chúng tôi liên hoan bằng ly nước miá thứ 2 trong không khí đặc quánh mùi và mùi. Chúng tôi được biết anh là cây ghi ta một tay có tiếng nhưng tiếc là không có đàn ở đây vậy là chúng tôi hát tặng anh bài hát “ Một rừng cây, một đời người” . Chào tạm biệt anh, mọi người chúc anh những điều tốt đẹp nhưng mong muốn của anh là sẽ khoẻ mạnh its nhất là 10 năm nữa để có thể đưa trung tâm vào hoạt động ổn định và có lớp kế cận thực hiện mong muốn nhỏ nhoi mà cao đẹp của anh.

Hành trình về 2 tiếng trên chiếc xe 16 chỗ không gian càng hẹp hơn và chúng tôi gần nhau hơn. Nhiều người lần đầu biết cầm cái quốc nhưng khi xoè bàn tay đỏ ửng ra lại thấy ấm áp. Tôi mượn cảm súc của một bạn trong nhóm làm câu kết cho chuyến đi này. “Hôm qua mình không muốn và không có ý định đi chuyến này nhưng hôm nay mình thấy thật may mắn và hạnh phúc”.






Thứ Sáu, 24 tháng 9, 2010

Khám phá động Thiên Đường

Khám phá động Thiên Đường


Một hang mới ở giữa rừng Phong Nha - Kẻ Bàng (Quảng Bình) vừa được phát hiện. Theo nhận định của nhiều chuyên gia, hang này còn đẹp và tráng lệ hơn cả động Phong Nha, Tiên Sơn, vì vậy mới được tạm đặt tên là Thiên Đường.


Từ đường Hồ Chí Minh (nhánh tây) đoạn km 16 vào đến động mới dài khoảng 7 km. Hơn 6 km là đường khá bằng phẳng đi trên nền đất mịn, dưới tán rừng rợp lá với những ngọn gió thổi mát rượi.

Cách động chừng 300 m là đoạn phải trèo qua những triền đá tai mèo lỗ chỗ, sắc cạnh. Hang nằm trong phân khu rừng phục hồi sinh thái, thuộc vùng lõi núi đá vôi của di sản thiên nhiên thế giới Vườn quốc gia Phong Nha - Kẻ Bàng.

Cửa động chỉ là một hầm nhỏ độ 3 m2, nằm ngay dưới chân một ngọn núi đá vôi dựng đứng, cao gần 100 m. Đứng trên cửa nhìn xuống, ánh sáng trời rọi vào động được hơn chục mét, lờ mờ những dọc đất, đá choãi xuống lòng động với độ dốc rất lớn.

Hai đường dây chão lớn được cột vào một tảng đá và ròng xuống động. Mọi người phải hai tay bám chặt dây, chòi chân vào từng vách đá và đu dần xuống. Qua 15 m như vậy mới đến được khoảng đất thoai thoải hơn một tí và không cần dùng dây nữa.


Động Thiên Đường
Khoảng này dài hơn 30 m, lổn nhổn đá vỡ. Những bước chân lần mò trong tranh tối tranh sáng, phía dưới thì tối thui thui, cứ tưởng như đang bước xuống một cõi âm nào vậy.

Đến đoạn bằng phẳng, nhìn lên, cửa động như một hình tam giác sáng trắng nằm trong một màn đen của các vách đá vôi trông rất ấn tượng.

Đoạn đầu của động là một vòm hang cao vài chục mét, bề rộng khoảng 100 m. Dù được chiếu sáng bằng những chiếc đèn pha công suất 1.000W từ máy nổ nhưng xem ra chẳng nhìn bao quát được là bao vì động quá rộng.

Hang động Thiên Đường khác rất nhiều so với động Phong Nha và Tiên Sơn. Động rất ẩm ướt. Nền động đầy đất pha cát dẻo quẹo, cứ như đã từng có nước chảy mang phù sa vào vậy.

Mà chắc chắn là có nước chảy vì quan sát kỹ thấy nhiều mảng nền có đất và cát dợn sóng như bị nước lùa sau cơn mưa. Đoạn đầu của động đã có nhiều thạch nhũ. Ấn tượng nhất là một khoảng nhũ trải trên nền động trông chẳng khác gì một cái sa bàn của các nhà quân sự bày ra để luận chiến sự.

Đến đoạn thứ hai, vòm hang đột ngột hất lên cao đến gần trăm mét. Đèn được tập trung chiếu lên vòm và thành động trông thật hoành tráng với nhiều thạch nhũ khối, cột. Cả một bãi với hàng chục ụ thạch nhũ cao 30-60 cm nằm ngay trên nền động trông rất giống các tượng Phật.

Có cả những cột nhũ lớn đường kính 1-2 m không khác gì tượng Phật Bà Quan Âm. Do thiếu ánh sáng nên không thể thấy rõ hết các khối thạch nhũ, nhưng ở những khối, cột đến gần được đều có thể nhận ra hình thù của các loài vật như hổ, voi, cá...

Phần lớn nền động là đất dẻo, khá bằng phẳng nên rất dễ cho mọi người đi lại tham quan. Nhiệt độ trong động luôn ở 20-210C. Chỉ ngồi trước cửa động cũng cảm nhận được từng luồng hơi mát lạnh từ dưới động thổi ngược lên, phả vào da thịt trong cái nắng 36-370C ngoài trời.

Chưa hết điều lạ, còn có các dãy thạch nhũ cao khoảng 60 cm nằm vuông góc với nhau bên một mái đá tạo thành những chiếc bể đựng nước như có ai xây bằng ximăng trắng giữa nền động.

Bên trong bể còn chứa cả nước trong vắt, cứ như ai đó đã chuẩn bị sẵn cho các nàng tiên đến tắm vậy. Thỉnh thoảng máy điện lại tắt để kéo dây vào sâu hơn. Cả động im lìm không một tiếng động, dù chỉ là một hơi thở trong màn đêm đặc quánh tưởng như cắt lát ra được.

Khách có cảm giác mông lung như đang ở vào thuở hồng hoang, bởi cái bóng đêm hoang dại và những khối thạch nhũ ướt rượt, tí tách nhỏ nước xuống như đang trong thời đất trời sinh tạo...

Ngay giữa đoạn động này là lòng của một con sông đang còn chảy mỗi khi có mưa. Những dấu vết hằn rõ nước chảy: đất cát ẩm ướt bị dồn vào từng bãi rộng dưới nền động mà không hề có thạch nhũ như ở những chỗ nền cao khác.

Trong đó, kể từ đoạn động thứ hai vào đến đoạn cuối cùng, một con mương lớn chạy suốt qua lòng động đã làm sập nhiều khối thạch nhũ xuống nền động và còn tạo ra nhiều điểm nứt gãy lớn cho nền động cùng những hố hút nước xuống sâu hoắm.

Và có khả năng động Thiên Đường thông với một dòng sông ngầm, nhưng chỉ khi có mưa lớn hoặc vào mùa mưa lũ mới có nước tràn vào lòng động. Như vậy từ cửa động vào đến đây chỉ mới trên 500 m chiều dài mà thôi. Còn biết bao đoạn với bao điều kỳ thú khác nữa chưa thể đến để khám phá.

Nguồn tin: (Theo Tuổi Trẻ)

Thứ Tư, 22 tháng 9, 2010

Dalat - Nha Trang

Rảnh và nhân dịp gia đình có mấy người đi chơi được nên chẳng khó khăn gì để quyết định ngày mai lên đường. Thành phần tham gia gồm có mình, mẹ, chị gái và hai cháu nhỏ.
Đà lạt 3 hay 4 ngày cũng đwocj vì đang dư thời gian mà.
Mình đi với các thành phần đều bị say xe nên thấy cũng oải. Taxi từ nhà tới bến xe Thành Bưởi mà 2 thành phần mẫn cán đã say lử đử, không biết rồi sẽ ra sao đây.
23h lên xe hai cháu và 2 người lớn ngồi trên 1 cặp ghế làm mình vẹo hết cả người tuy nhiên mình cũng thấy lạ khi người mẹ say xe có thể ôm con ngủ ly bì trên không gian chật hẹp như vậy.
05:30 Đến Đà Lạt, khách sạn vẫn chưa mở cửa, chúng tôi dạo quanh, hít thở cái không khí lạnh lạnh rất riêng của Đà Lạt. Check in, nghỉ ngơi đến 10h:00, xúng xính áo mũ đi tham quan Đà Lạt. Mẹ bảo: Yên đi nhiều Đà lạt rồi nên chỉ đưa mẹ đi điểm đẹp thôi. Đà lạt chỗ nào cũng đẹp hết nhưng trước tiên là thăm chùa đã. Chùa Linh Sơn ngay gần khách sạn vậy là 5 cách cách dạo bước thăm Linh Sơn đâu đây buông tiếng chuông ban chiều...
Tiếp tục leo đồi tham quan nhà thờ Domain, ăn trưa tại căng tin trường Cao Đẳng đối diện nhà thờ.
Taxi đi Thiền Viện, tham quan thiền viện xong thì đi cáp treo về và không quên uống cafe ở Dalat nights. Taxi đi ăn tối tại một quán ăn nhìn ra hồ Xuân Hương đã cạn nước- quán Hương Ca - thật chẳng muốn giới thiệu với ai cái quán ăn này vì chất lượng phục vụ kém.
Chúng tôi dạo quanh chợ Đà Lạt, đi bộ về khách sạn, trên đường không quên ghé chỗ nọ chỗ kia để ngó nghiêng mua sắm.
kết thúc một ngày ở Đà Lạt. Chương trình ngày mai sẽ đi tham quan thung lũng Vàng, lâu đài mạng nhện và nhà thờ con gà.
Sáng, sau khi ăn sáng bằng tô bún chả cá, chúng tôi thẳng tiến đến Thung Lũng Vàng cách trung tâm 13km. Lang thang chụp hình, chơi bời và bắt taxi về lâu đài Mạng nhện. ăn trưa ở nhà hàng ngay bên cạnh - nhà hàng cơm niêu - rất ngon và muốn giới thiệu đến các bạn tuy nhiên ko nhớ tên.
Tham quan lâu đài mạng nhện xong, chúng tôi ghé qua nhà thờ con gà và về khách sạn.
Mặc dù chưa đi hết Đà Lạt tuy nhiên vì còn 2 ngày nữa nên chúng tôi quyết định đi Nha Trang vì chẳng mấy khi đoàn có thời gian cùng nhau vậy là quyết định sáng mai lên đường đi Nha Trang.
8h sáng đi xe Phương Trang và đến Nha Trnag lúc 12:30, nhận khách sạn và đi tắm bùn.
Ngày cuối cùng chúng tôi lang thang tắm biển, thăm viện Hải Dương Học, thăm tháp Bà và uống chơi trò chơi ở công viên Phù đổng. 21"00 Lên xe Trà Lan Viên gường nằm về lại Sai Gon lúc 07:00 sáng hôm sau. kết thúc hành trình trọn 4 ngày 6 đêm.

Thứ Năm, 17 tháng 6, 2010

Mua hoa Cai ben song


Thứ Bảy, 5 tháng 6, 2010

Viet cho nhung khat khao

Có người bạn hỏi tôi rằng: ước mơ của bạn là gì?
Tôi đã trả lời: Tôi ước mong đến năm 50-60 tuổi vẫn là một hướng dẫn viên Du lịch chuyên nghiệp.
Ở vao cái tuổi 30, thay đổi công việc sẽ là khó và lại là thay đổi để trở thành một nữ HDV Du lịch tự do thì lại càng băn khoăn trăn trở hơn gấp nhiều lần. Những người thân yêu, người lo lắng cho mình luôn nhắc nhở sợ mình khổ chọn đi con đường khó. Uh, thích thì làm vài ba năm cho đến khi lập gia đình thì tìm việc gì đó ổn định mà làm - Việc ổn định ở đây với mình thì là công việc văn phòng tẻ nhạt, buồn chán và dai dẳng- Vậy chẳng phải là đơn phương ly dị tập thể với nghề còn gì.
Cám cảnh thay cho cái nghề HDV Du lịch Việt Nam, cũng có thi tay nghề, nâng bậc nhưng người ta lại chọn nâng bậc để trở thành điều hành, trưởng phòng hay giám đốc một công ty du lịch.Những người lựa chọn cái nghề HDV du lịch là một nghề nghiệp yêu và chuyên tâm phát triển nghề nghiệp của mình thì đâu đến nỗi ngồi và hồi tưởng cái ngày còn son trẻ mình cũng đã từng làm HDV du lịch nhưng cái nghề này nó bạc, không giữ được người và đảo ngũ cho một cuộc hôn nhân đổ vỡ.
Tôi yêu nghề và nếu nghề cũng yêu tôi thì cũng đủ duyên nợ để đi hết cuộc đời này và chúng tôi cùng vuôn đắp cho tình yêu đó thì sao không phải là hình ảnh: Bà HDV Du lịch già món mém nụ cười Việt Nam trả lời đầy tự hào về nghề nghiệp của cuộc đời mình: bà là HDV Du lịch con ạ.
Photobucket

Thứ Sáu, 7 tháng 5, 2010

Nang Thom cho Dao - Cua Soai Rap

Chán nản với 3 ngày ăn, ngủ, xem phim, rồi lại online… Tôi lại phải lên đường. Hành trình hôm nay của tôi đi khám phá rìa phía Đông của Saigòn: Saigon – Cần Đước- Gò Công - Cần Giờ - Nhà Bè. Mục đích chính của tôi là vượt cửa song Soài Rạp và làng gạo Nàng Thơm - Chợ Đào.
Dậy sớm hơn thường lệ, đang suy nghĩ nên ăn không ngồi rồi cho hết kỳ nghỉ lễ hay là thực hiện chuyến đi 1 ngày. Cuối cùng tôi quyết định lên xe và thế là đi.
07:00 Khởi hành qua phà Cần Guộc, xuôi về Cần Đước, tôi dừng chân tại cánh đồng lúa Nàng Thơm xã Mỹ Lệ.
Photobucket Lang thang ở cánh đồng khô cằn, nứt nẻ và suy nghĩ, tìm tòi vì sao nó có thể cho ra một sản phẩm gạo độc đáo: Hạt gạo trắng dài, giữa là hình hột lựu sữa rất ấn tượng. Người nông dân ở đây cũng không biết, chỉ biết tự hào vì giống lúa này chịu đất này mà thôi.
Photobucket
Một người nông dân khác cho biết có lẽ nó ngon là bởi nước ở đây có khi là nước lợ, có khi là nước ngọt. Mấy năm gần đây lúa ở đây không được dẻo như trước có lẽ tại thuỷ lợi chỉ đợi khi có nước ngọt mới cho vào ruộng.
Photobucket
Một đặc biệt khác về cây lúa Nàng Thơm là một năm chỉ trồng được có 1 vụ, thời gian trồng khá lâu: 6 tháng, tháng 4 – 5 âm lịch là thời gian gieo mạ(3 tháng) và tuỳ theo thời tiết nó sẽ trổ bong, nếu gặp thời tiết không thuận nó sẽ đợi chờ trời trở lạnh rồi mới trổ bong. Cây càng cao thì năng suất càng lớn và lúa càng chất lượng.
Dì Út chia sẻ kinh nghiệm trông lúa Nàng Thơm của mình: Trồng năm nay, để giống rồi đổi cho nhà nông khác vì giống lúa này nếu trồng trên mảnh đất cũ thì lúa sẽ mất ngon và năng suất không cao. Giống lúa rất tiểu thư, khó khăn cho việc thu hoạch bởi vì cây lúa không đều và mọc bong so le. Ở cùng một vùng đất được phù sa bởi dòng Vàm Cỏ đông và song Cần đước tuy nhiên chỉ có một diện tích nhỏ là trông tốt loại này. Nếu lúa trồng ở nơi khác thì chỉ trồng được 1 vụ, vụ sau đã hết thơm, có lẽ giải pháp đưa ra là vùng này sẽ trồng lúa giống Nàng Thơm cung cấp cho cả nước.
Tạm biệt vựa lúa tôi tiếp tục qua kênh nước mặn để đến thăm nhà cổ trăm cột có từ 100 năm nay.
Photobucket
Ngôi nhà nằm trên một nền đất cao đến 1 thước, nội thất toàn bằng gỗ, được chạm trổ tinh vi bởi bàn tay của các nghệ nhân tuyển từ Huế vào. Cái đập vào mắt tôi là một khoảng không gian cổ xưa tuy nhiên tôi không cảm nhận được sự chăm sóc cẩn thận hay gọn gang của chủ nhân hiện tại. Ngay cổng vào là một chuồng gà, xung quanh nhà là vườn tược không được chăm sóc thường xuyên, bốc mùi.
Photobucket
Nội thất toàn bằng gỗ nhưng bừa bộn và không sạch sẽ. Hoành phi câu đối được treo một cách chằng chịt. Và điều đặc biệt là khi bạn đến được đưa vào trước nhà và chủ nhân sẽ đưa ra quyển sổ đóng góp ý kiến và khi ý kiến xong thì phải cũng như người ta nghĩa là đóng tiền hỗ trợ trùng tu nhà: Ít nhất là 20k. Mình chắc là thuộc nhóm máu A nên thấy hơi phí và bị éo buộc.
Tạm biệt ngôi nhà cổ và vùng đất bụi bặm, tôi bắt chuyến đò ngang sang vùng đất Gò Công, thẳng tiến về biển Tân Thành. Tôi chẳng có ý định tắm biển hay ăn hải sản gì, chỉ là đi để điềm danh đồng thời cũng muốn dọc theo con đê biển về phía cửa Soài Rạp. Đến Tân Thành lúc 2h chiều, chỉ có một nhóm học sinh, một cặp tây ba lô và một vài ngư dân ở đó. Xa xa là chòi nuôi ngao, nước biển đỏ phù sa bởi cửa song. Dọc theo con đê hướng về Vàm Láng, cảnh sắc hai bên đường hoang vu một biên là đước, xú, thi thoảng điểm xuyết bằng những chòi nuôi ngao một bên là cánh đồng lúa vừa hết mùa gặt, hay những ao nuôi tôm.
Photobucket
Tới Vàm Láng lúc 4h chiều, tôi mới được biết chỉ có 2 chuyến đò dọc từ Vàm Láng (Gò Công) đi Cần Giờ (TP HCM) lúc 8h sang và 1h chiều. Chi phí thuê đò dọc là 600k nhưng thậm chí còn chẳng có cho mà thuê. Tôi ngao ngan nghĩ đến cảnh quay trở lại con đường hoang vắng, tít tắp, bụi bặm, sỏi đá trở lại Gò Công - Tiền Giang – Long An – SG và cái mục đích chinh phục cửa Soài Rạp của mình thành công cốc. Thật may mắn, cách chợ khoảng 1km có một bến đò ngang đi An Nhơn,
Photobucket
hơi xa và vắng tuy nhiên cũng ok, tôi nhanh chóng tìm đến nơi và mừng rỡ vì vẫn thực hiện được mục đích của mình. Lênh đênh trên con đò ngang vựơt 5km cửa Soài Rạp và hình dung ra dưới sâu kia 20m mới chạm đáy.
Photobucket
Bất chợt chẳng hiểu là nó sâu như thế nào nên làm phép so sánh: Lấy 17 đưa mình chồng lên sẽ đến đáy, uh, vậy thì sâu thật đấy, mình chẳng bao giờ muốn biết đáy sâu đó có gì, bất chợt thấy mình hâm hâm khi muốn đi chinh phục cửa Soài rạp nhưng lại nhận ra một điều là mình không thích biển và nước sâu kia. Cảm giác không an toàn, mờ mịt, lạnh lẽo và cô đơn. Dọc các bãi biển ở Việt Nam từ Trà Cổ, Cát Bà, Đồ Sơn, Đồng Châu, Sầm Sơn, Cửa Lò, Nhật Lệ, Đà Nẵng, Cửa Tùng, đến Phú Yên, Nha Trang, Phan Rang, Mũi Né, Hồ Cốc, Vũng Tàu, Cần Giờ, cho đến Phú Quốc Hà Tiên, điểm lại thấy mình đi cũng nhiều biển mà tằm chẳng bao nhiêu. Mình tắm được 3 hay 4 điểm gì đó.
Dẫu sao, mình cũng đã ở đây, đã vượt cửa song Soài Rạp rộng lớn, bập bềnh trên chiếc đò gỗ. Vui mừng vì đã đặt chân lại tp Hồ Chí Minh, vui mừng vì nhìn cảnh sắc hoang vu của Cần Giờ tuy nhiên mình phải nhanh chóng để đến được bến đò Hiệp Phước trước 6h cho chuyến đò cuối cùng về Nhà Bè. Chạy miệt mài không nghỉ, tôi và con ngựa sắt cũng đến được bến đò lúc 17:30, thật là may mắn. Về đến nhà, nhìn vào gương thấy mặt đen nhẻm, bê bết vì bụi, cát và mồ hôi, mỉm cười vì mình đã ở đây, thả mình vào dòng nước mát, sức lực hồi sinh. Nước thật là cần thiết tuy nhiên mình vẫn không muốn biết dưới đáy biển và sông có gì…


Thứ Năm, 8 tháng 4, 2010

Một ngày lang thang

Một ngày bỗng dưng thấy buồn buồn, bức bách, bực bội muốn đi đâu đó cho thay đổi không khí, thế là lên xe, hành trình 01 ngày của mình là đi về miệt Đức Hòa – Trảng Bàng. Nói về văn hóa Óc Eo thì khắp các tỉnh miền Nam tỉnh nào cũng có nên mình cũng không cảm thấy háo hức gì khi đến thăm khu di tích Bình Tả, uh thì cũng con đường bụi bặm, cũng phố phường nhà của san sát có gì khác đâu, dáo dác tìm biển rẽ vào khu di tích mà trong đầu đã nghĩ chắc cũng giống như nhiều di tích khác được trùng tu, ghép lại một cách chắp vá…A kia rồi biển chi dẫn, biết ngay mà …Chán.
Rẽ vào từ con phố ồn ào, đi qua một đoạn đường, mình đã bắt đầu bất ngờ vì không biết khu di tích nằm ở đâu? 500m mà xa gớm, hai bên đường là cánh đồng khô cằn, l úa mới gặt xong , những con trâu đang lười biếng nhấc hàm lên nhai nước bọt,
Photobucket
Photobucket
ngạc nhiên và bất ngờ hơn khi hỏi người đi đường thì mình được biết khu di tích nằm ngay đằng kia, trước mặt mình - một vườn xoài. Khu di tích không được trùng tu nhiều, chi là xây bức tường bao quanh khu di tích và để lộ ra nền của văn hóa Óc Eo, có lẽ đó là một ngôi đền cổ/ Đi vòng quanh khu di tích bé nhỏ mình thấy thích thú vô cùng vì cái cảm giác tưởng tượng, cảm giác lạc vào không gian cổ tích, của ngày xưa qua nền của ngôi đền tháp, rời di tích mình ra ngoài thì được biết quanh đó còn có them 2 di tích nữa là Gò Soài, gò Năm Tước nên mình cũng tìm cho bằng được. Gò Soài thực sự là cái nghĩa địa ngày xưa.
Photobucket
Photobucket
Rời vùng đất khô cằn với hình ảnh cuối cùng là giêngs nước cổ,
Photobucket
tạm biệt di tích Bình Tả với niềm vui nho nhỏ tôi tiếp tục hành trình đến với vùng nổi tiếng với những chú ngựa đua cung cấp những màn đua đầy kịch tính của trường đua Phú Thọ - TP Hồ Chí Minh.
Photobucket
Mình đi trong niềm vui thú và tràn trề hi vọng về một vùng trời bình yên bên đô thị ồn ào xa hoa khi khoảng cách chỉ là 40km. Lang thang trên vùng đất khô cằn, những cánh đồng bạt ngàn sau vụ lúa xen lẫn đó là những cánh đồng ngô xanh tươi một màu xanh thật mát mắt – sao những cây ngô có thể mọc xanh mởn trên vùng đất cằn như thế được nhỉ?
Photobucket
Thi thoảng điểm xuyết một ngôi nhà nhỏ, với chuồng bò, chuồng ngựa, hình như nhà nào cũng nuôi một vài con bò hoặc ngựa thì phải, c ó nh ững ch ú ng ựa đ ua đ ẹp tuy ệt m ình đ ã h ỏi t ên em n ó m à qu ên m ất r ồi. Vùng quê đẹp, bình dị và cuốn hút quá.
Photobucket
Photobucket
Photobucket
Photobucket
Photobucket
Đi ểm d ừng ti ếp theo trong h ành tr ình c ủa m ình l à d òng s ông V àm C ỏ Đ ông, v à Tha La x óm đ ạo, m ình c ũng đ ã nghe n ói l à x óm đ ạo c ũng kh ông c ó g ì nh ưng m ình c ũng mu ốn đ ến đ ó m ột l ần v ì b ài th ơ c ủa V ũ Anh Khanh v à v ì gi ọng đ ọc c ủa m ột ng ư ời kh ông qu en bi ết.. N ó c ũng gi ống c ái c ảm gi ác t ìm v ề b ến Ch èm V ẽ n ăm nao c ủa m ình khi đ ọc nh ững b ài th ơ c ủa Huy C ận.
Đ ến Tha La, đ úng l à ch ẳng c ó g ì, con đ ư ờng đ ất đ ỏ x óm đ ạo ng ày x ưa nay đ ã đ ư ơcj tr ải nh ựa, nh à th ờ c ũng gi ống nh ư r ất nhi ều nh à th ờ kh ác, th ậm ch í c òn t ệ h ơn
Photobucket
Photobucket
Photobucket
T ôi lang thang quanh xóm đạo gi ữa c ái n ắng v àng hanh, tìm trái ngọt cây lành như trong bài thơ Tha La Xóm Đạo của Vũ Anh Khanh mà không thấy. Nhưng cảm nhận được cái nghe trời đổ gió nhớ quanh quanh

Đây Tha La xóm đạo
Có cây trái ngọt lành
Tôi về thăm một dạo
Giữa mùa nắng vàng hanh
…..
Ðây Tha La xóm đạo chốn ven rừng
Có trái ngọt cây lành im bóng lá
Con đường đỏ bụi phủ mờ gót lạ
Ngày êm êm lòng viễn khách bơ vơ
Về chi đây khách hỡi có ai chờ
Ai đưa đón ? Xin thưa tôi lạc bước
Không là duyên, không là bèo kiếp trước
Không ai chờ, ai đưa đón tôi đâu
Rồi quạnh hiu khách lặng lẽ cúi đầu
Tìm cánh hoa lạc loài bên vệ cỏ
Ngàn cánh hoa bay ngẩn ngơ trong gió
Gạo rưng rưng, nghìn hoa máu rưng rưng
….
Giờ khách đi Tha La nhắn câu này
Khi hết giặc khách hãy về thăm khách nhé
Hãy về thăm xóm đạo
Có trái ngọt cây lành
Tha La dâng ngàn hoa gạo
Về suối mát rừng xanh
Thăm đám chiên lành thương áo trắng
Nghe trời nổi gió nhớ quanh quanh
( Tha La xóm đạo, thơ Vũ Anh Khanh )

Tạm biệt Tha La, tôi tiếp tục lên đường tìm nhà làm bánh tráng phơi sương, tìm mãi c ũng chẳng thấy, đành vào thăm một xưởng tre mỹ nghệ tham quan trước khi lên xe về thành phố.
Photobucket
Rời Trảng Bàng tôi gặp quốc lộ 22, nhớ đến bức hình nạn nhân Bom Napal nổi tiếng thế giới, nghe nói vì nó đã góp phần kêt thúc sớm chiến tranh ở Việt Nam.
Xe thẳng tiến về Saigon, bụi nắng tạm bằng lòng với những cảm xúc và niềm vui của một ngày dài bên những ruộng lúa, nương ngô, những chú bò kéo, những ngựa đua, bên v ùng xưa cũ, x óm đ ạo Tha La.. Tôi góp nhặt những hình ảnh đó thả bay theo nh ững c ánh diều đang vươn l ên trong gió ở gần cuối chặng hành trình - Cánh đồng diều ở Hoc Mon. Tạm dừng, về thôi đã hết một ngày…

Thứ Hai, 5 tháng 4, 2010

Bravo foxy man- Morten- Danish guide

He is pround of 11th year in guiding tourist. I worked with him as seating guide in Saigon. Tour itenerary including 3 days: Cu chi, city, mekong. Lunch at Ben Nay Restaurant then to Cu Chi tunnel.
On first day, when the flight was delayed 2hours. Instead of 10, flight landing at 11h40. he asked for a light lunch in Saigon instead of Ben Nay restaurant. He decided to do Cu chi and Mekong on the same day.
Group still have time for lunch at 13h30 and cuchi tunnel at the afternoon, tomorrow tour to mekong and city. Customer have good meal and We donot have to pay for extra cost.
Following my plan please.
ok
If customer want to change it, they have to pay for light meal.
No way, your company have to pay for it.
Finanly, My company have to pay for it,
Bravo 11 year of guiding. He can make my company paid for his wish.
light lunch with pho 24 - ok
Tour operator booked for 31 beef pho bows with his agreement.
Lunch time: Look at the menu, he dicided to change Beef Pho to rice dishes.
3minute for 1 Pho bow and 7 minute for 1 rice dish.
How can you come to Pho restaurant and eat rice?
I dont want to know about Pho. What I want is this...Can you make it in 30 minute for 31 rice dishes? he asked.
ok
and Drink...
17 cool beer...
Not enough, can be beer with ice
no way
30 customers have to wait.
My Beef Pho is ready, I eat down stair.
Where is cool drink, where is food?
All the staff be at kitchen for rice dishes. Cool beer give them 10 minute to collect from somewhere eles.
Never in my guiding life, We have to eat at such this restaurant. I have to pay for their drink, you know, I have to pay all.
Yes, This restaurant isnot for tour group. This is light lunch. The company only can book in advance for seats and Beef pho.
" I gave you 2 hour to arrange it. How many years you are in guiding?... 6 years...It is amazing!" I have to pay for their drink because of you and your company's unprofessional
You have to understand of bring 30 people to Pho restaurant to eat rice is not easy.
2 next day is ok
Finanly, When we say goodbey, He give me an envelope with 35$ and drink bill of tour group at Pho 24.
I think, it is only me was treated like that but no, Some the other seating guide too. "fancy lizard" is your nick mane in Vietnam - Morten


Chủ Nhật, 7 tháng 3, 2010

Apachai không xong ta té sang Lào

Hành trình đầu năm của mình hóa ra lại rất buồn cười, sau 9 tháng 10 ngày chuẩn bị cho hành trình cực Tây của tổ quốc, đánh đổi cũng khá nhiều thứ vậy mà đến phút cuối chỉ một chuyện lãng xẹt làm thay đổi toàn bộ lịch trình của mình. Để thưc hiện chuyến đi này, mình đã hủy bỏ cả một lời mời béo bở về chuyến đi miễn phí dọc Việt Nam với bạn.
Quyết định và hứa về chuyến đi bụi bằng xe máy cuối cùng của mình tuy nhiên đến phút cuối cùng (2 tết), trưởng đoàn gọi điện là xế của mình ko đi được vậy là mình ko được đi. Đầu năm của mình đã có nhiều chuyện không suôn sẻ sảy ra tuy nhiên chẳng có gì phải nghĩ ngợi nhiều "Chẳng biết ngày mai sẽ ra sao ...Mà có ra sao cũng chẳng sao". Không là mình thì sẽ là người khác không được đi, không đi được nghĩa là không có duyên vậy thôi.
Lang thang lướt web tìm cho mình một chuyến đi khác, mình đã vội vàng đang ký đi Lào cùng một nhóm bạn. Không có tâm trạng đi Lào tuy nhiên hành trình đầu năm không muốn hủy bỏ, thôi chắc đi Lào cũng vui.
Nhìn lịch trình thấy chẳng ai đi kiểu như đoàn mình tuy nhiên chắc họ cũng phải nghiên cứu kỹ rồi mới đi chứ, kệ cứ tham gia.
Hành trình đi Lào của mình đây - Một hành trình mò mẫm và thực sự không phải là hành trình mình mong muốn. Đừng ai theo cái lịch trình dã man thế này nhé: 2000km cho 5 ngày.
Ngày 1: Cho xe máy lên Ô tô vào Vinh
Ngày 2: Vinh - Khammouane (Lao)
Ngày 3: Khammouane - Vientian
Ngày 4: Vientian - Luangphrabang
Ngay 5: Luang - Sam Nua (ngủ đêm trên xe)
Ngày 6: Sầm Nưa - Na Meo(Thanh Hóa) - Hà Nội.

Ngày 1: Hà Nội - Vinh
Nhóm chúng tôi gồm 3xe - 6 người:
19:00 lên xe Vip đi Vinh, xe giường nằm nhưng thực chất là ghế nằm, co quắp để đến khoảng 3am thì đến Vinh, vào nhà một người bạn của trưởng đoàn ngủ tiếp. Nghệ An và Hà Tĩnh có món trà xanh rất ngon - lần đầu tiên mình uống nước trà xanh ngon như vậy.
Ngày 2: Vinh - Cửa khẩu cầu treo - Khammouane (Lao)
Sáng tỉnh dậy, trời bắt đầu mưa phùn, nhìn ra ngoài thật là uể oải cho hành trình mờ mịt.
Lang thang ở Vinh, chúc tết bạn bè của trưởng đoàn mãi đến 09:30 mới khởi hành lên đường.
13:00 Ăn trưa tại thị trấn ở Hương Sơn(Hà Tĩnh) - có món bò xào ngon ngon
Lúc này hỏi ra mới biết đoàn không ai biết gì về hành trình sẽ đi ngoài trưởng đoàn. Không ai tìm hiểu về lịch trình và cái nghi ngờ của mình đã thành hiện thực - Mình bắt đầu ngấn ngẩm với cái lịch trình không có sự định hướng và lề mề của đoàn.
Lịch trình có thể thay đổi, tuy nhiên sự lề mề thì vẫn vậy.
Chúng tôi dừng xem đám cưới và đi vệ sinh nhờ một nhà và chụp được hình này đây - hoa Anh Túc

Đoàn chúng tôi đến được một thị trấn nhỏ cách cửa khẩu Cầu Treo 80km lúc 22:00, rất nhiều nhà nghỉ tuy nhiên khi hỏi thì nhà nào cũng ko có phòng, mãi sau gặp được mấy anh em người Việt sang làm công trình thủy điện ở đó mới biết khu này dành cho những công nhân làm thủy điện và đoàn đã ở nhờ phòng của họ.
Ngày 3: Khammouane - Vientiane

Một ngày mới bắt đầu, thời tiết không còn lạnh như ở Việt Nam, một ngày chạy xe nhàn chán và buồn ngủ, đoàn bảo là hành trình của chúng ta cố gắng đến 14:00 tới Vientian tuy nhiên mình biết chắc là tới Vien chỉ kịp ngủ. Chúng tôi nhận phòng khách sạn cũng là lúc 23:00. Mình không còn hứng thú tham quan hay tìm hiểu gì nữa chẳng lẽ tách đoàn tuy nhiên mình không muốn một hành trình dở dang nên tiếp tục cùng nhóm bạn lề mề đến hết hành trình.
Ngày 4: Vientian - Luang
Người đi làm cái nọ, người làm cái kia đại thể là buổi sáng hôm ấy chúng tôi đã không thể đi được chuyến xe lúc 09:30. 2 xe kia còn muốn ở lại chơi ở Vientian, tôi thấy may mắm khi lên chuyến xe 09:30 đi Luang, có thời gian trên ô tô, ngắm nhìn đất nước Lào xinh đẹp và vắng vẻ. Mình nghĩ là mình sẽ quay lại nơi này nếu đi bằng phi cơ.
Đường từ Vietian đi Luang uốn lượn quanh co với những thung lũng đầy hoa lau, những nhà sàn và hoa đẹp.
Xe tiếp tục lên, lắc lư nhìn cảnh núi non hùng vĩ, bên kia dãy trường sơn là Việt Nam, nhưng mây đã che mất đỉnh núi, một phong cảnh rất tình.
Chúng tôi đến Luang lúc 05:30, lang thang tìm nhà trọ và lượn một vòng Luang - thật trù phú và lâu đời. Ở Lào, tiếng Anh không phổ biến, tiếng Việt phổ biến hơn. Có lẽ ấn tượng nhất trong chuyến đi Lào của mình là việc hỏi đường và tìm khách sạn. Khi ở Luang, khách sạn ko nói đượct tiếng Anh, cũng như tiếng Việt nên ko làm cách nào để nói được cho họ hiểu là mình cần thuê 2 phòng vì ở quy định của khách sạn là 2 người/phòng. Mình cần mỗi phòng 3 người ở nên mình đành vẽ 6(3 mặc váy, 3 ko mặc váy) rồi chia làm 2(giá mỗi phòng là 80 kíp(200k). Địa chỉ và số điện thoại đây tuy nhiên có điện tới thì cũng chỉ nói tiếng Lào thôi nhé hehe.
Phayphana Guest house
Địa chỉ: Naviengkam Road - Ban Viengkeo, Luang
Tel:(856-71)254903, Fax: 252071
2 xe còn lại của đoàn đi chuyến 11:00 nên sau khi lang thang đến 20:30 chúng tôi ra đón 2 xe còn lại, nhưng chờ mãi vẫn chưa thấy đâu, đói quá tôi vào quán Bia Hanoi ăn tối, xế của tôi thì thấp thỏm cứ đi ra đi vào đợi bạn- miệng thì lẩm bẩm - chắc không sao đâu, tôi là người rất lạc quan. Cuối cùng thì xe cũng tới lúc 23:00 do xe bị xịt lốp.
Chúng tôi ăn tối rồi về khách sạn, tôi đi ngủ còn mọi người đi vòng vòng ngắm Luang về đêm.

Ngày5: Luang - Sam Nua (14 tiếng trên xe đò)
Chúng tôi sẽ bắt chuyến xe đi lúc 17:00 đi Sam Nưa và tôi nghĩ có nguyên ngày ở Luang cũng tham quan được ối thứ, tuy nhiên với sự lề mề và tạt ngang tạt ngửa nên cuối cùng đoàn chỉ tham quan được duy nhật 1 ngôi chùa ở Luang,ăn trưa, uống cafe lang thang mua sắm và ra bến xe.
Có điều đặc biệt ở Lào là xe ôm không dồn dập và ép khách như ở Việt nam, rất an toàn và thư thái. tuy nhiên xe đò cũng dồn nén khách và hành trình 14 tiếng trên xe này là một hành trình dã man.
Ngày 6: Sầm Nưa - Na Mèo - Hà Nội
Trời đã sáng tuy nhiên vẫn chưa đến nơi, nhìn cảnh xung quanh thấy đẹp tuyệt vời với nhà sàn và hoa mận nở.
08:00 xe đến nơi, chúng tôi lượn một vòng quanh thị trấn Sầm Nưa và dừng ăn trưa ở quán ngay dưới thị trấn.
Bắt đầu hành trình đi về cửa khẩu Na mèo, trên đường về chúng tôi thấy rất nhiều coon nước nhưng trời đã tối và cũng không thể chụp hình được tôi lại nhó đến chuyến đi Hà Giang lần trước cũng những coon nước đẹp và tối trời không chụp được.
Ăn tối tại một huyện của Thanh Hóa trước khi theo đường Hồ Chí Minh về Hà Nội, các bạn trông ai cũng mệt mỏi, trời bắt đầu mưa phùn...
Đoàn chúng tôi về đến Hà Nội lúc này là 24:00
Kết thúc hành trình.












Chủ Nhật, 14 tháng 2, 2010

Gửi gắm đầu xuân Canh Dần

Một mùa xuân nữa lại tới - Xuân Canh Dần.
Khắp nơi trên đất nước Việt Nam hoa hoa đua nở, nhìn cái sắc xuân thấy rất tình. Đất trời phơi phới vào xuân gieo vào lòng bao người những mong ước, khát khao một năm mới nhiều điều mới, nhiều niềm vui, nhiều hạnh phúc, gia đình an khang, thịnh vượng.
Người người nô nức đi trẩy hội,Việt Nam cũng đang xa dần với cảnh cơm áo gạo tiền, thế giới thông tin đã trở thành thế giới phẳng, cơ hội chia đều cho tất cả, Chẳng thế mà rất nhiều người, rất nhiều bạn trẻ đã lên đường du xuân, đi và đi, đi để trải nghiệm, đi để cảm nhận một Việt Nam rất tình, rất đẹp, cảm nhận con người của những vùng miên khác nhau, những văn hóa khác nhau để mà từ đó biết và yêu hơn Viêt Nam.

Chúng ta đều nói kéo cuộc sống của người miền ngược gần với miền xuôi nhưng nếu chỉ nói xuông hoặc một bộ phận nào đó làm thì không ăn thua, phải nhiều, nhiều hơn nữa những con người biết yêu quê hương, yêu tổ quốc, đến trải nghiệm và hiểu và ước mơ làm và chung tay vì một đất nước mà chúng ta biết chứ không phải chỉ qua sách vở, qua đài báo, thông tin.
Chúng ta giữ những gì mà chúng ta cũng không biết chắc lắm là có phải của chúng ta không hay không biết là nó như thế nào nhưng nó là của chúng tôi - thì cũng giống như một người muốn tiếp thị hàng hóa mà không biết xuất xứ hàng hóa vậy - thật là khôi hài.

Chúng ta nói về biên cương tổ quốc nhưng bao nhiêu người Việt Nam biết hay đặt chân đến những vùng đó? một thế hệ sau,ai biết chắc vùng xa xôi đó có phải là của chúng ta? Biên cương tổ quốc ta đến đâu? nó như thế nào? con người vùng miền đó ra sao? Việt Nam ta là như thế nào? Là người Việt Nam chúng ta phải biết, phải hiểu.

Tại sao du khách nước ngoài khi đến Việt nam đều trầm trồ đất nước của các bạn rất đẹp, con người rất thân thiện? Vì sự thực nó là như thế, khách nước ngoài họ nhận ra điều đó vì họ đã đi nhiều, trải nghiệm nhiều, họ có cái để mà so sánh. Họ được kính trọng vì những hành động họ làm, họ bỏ tiền ra để đi tìm hiểu, để trải nghiệm, họ đi để gủi những thông điệp yêu thương, đi để biết, để trân trọng, để làm sứ giả cho vùng đất họ tới, họ đi du lịch trách nhiệm.
Bao nhiêu người Việt Nam biết du lịch trách nhiệm là gì? Nó rất đơn giản chỉ là đi du lịch phải văn minh, xả rách đúng nơi quy định, vào rừng không nói to, hái hoa và tránh tác động đến tự nhiên, không ảnh hưởng đến văn hóa bản địa... Mình có làm được không?
Cái cuối cùng chốt lại cho những đài dòng trên đây là:
Người Việt Nam ơi chúng ta tuyệt vời lắm, hãy đi khắp đất nước để mà trân trọng, gìn giữ vẻ đẹp quê hương mình.
Người Việt Nam ơi, hãy đi để biết hãy tìm để hiểu sâu sắc về một văn hóa Việt Nam giản dị, một thiên nhiên Việt Nam tươi đẹp.
Người Việt chúng ta ơi, hãy đi du lịch trách nhiệm nhé.


Thứ Sáu, 22 tháng 1, 2010

29 tuoi

Cam on nguoi ban da tang minh bai tho nhan ngay sinh nhat,
29

Ừ thì 29 đã sang,
30 chẳng mấy, sẽ đi ngang đời,
Ừ thì chưa bỏ cuộc chơi
Ừ thì xuân đến ... cuộc đời vẫn xuân.
Chữ rằng là phận hồng quân
Gian Truân cũng lắm, hương xuân cũng nhiều.
Chữ rằng Yêu, vốn phải liều
Cuộc đời đáng sống thật nhiều để ... Yêu


Thứ Năm, 21 tháng 1, 2010



Sinh nhat lan thu 30 cha cha cha


LỐI NHỎ VÀO ĐỜI- Sáng tác: Phạm Minh Tuấn

Anh sẽ là dòng sông
Để em là biển rộng
Anh sẽ là gió lộng
Để em là mây bay
Anh sẽ là nắng mai
Để em là hoa đỏ
Anh sẽ là lối Nhỏ
Để em bước vào đời

Đời em là chim én bay
Đời em là hương tỏa đâu đây
Đời em là bình minh rực cháy
Đời em là hạnh phúc tràn đầy
Đời em là câu hát ru
Đời em là sáo diều vi vu
Đời em là tình yêu bốc cháy
Anh đã cho em mùa xuân này

Đối với người phụ nữ, sinh nhật lần thứ 30 có phải có cái gì đặc biệt, có cái gì đó lo sợ?
Với mình, sinh nhật lần thứ 30 là một khởi đầu của rất nhiều, rất nhiều thứ: Kế hoạch mới, dự định mới và con người mới và kết thúc của cũng nhiều thứ: Kết thúc về sự lang thang, rong ruổi của mình, kết thúc khoảng thời gian cô đơn, kết thúc các tỉnh của Việt Nam mình đã và sẽ đặt chân tới.
Hu ra....
Hai hôm nay Saigon có mưa xuân, trời lạnh và mình bị ướt áo, xe không nổ máy được nhưng mình lại thấy vui vui. la la la la
Hãy lên kế hoạch, hãy hành động và bạn sẽ thành công.

Tình hình là nếu theo lịch dương thì mình mới có 29 tuổi thôi. Vậy là vẫn còn 1 năm nữa cho sinh nhật lần thứ 30 hahaha


Chủ Nhật, 17 tháng 1, 2010

Xin chao Viet Nam



Thứ Ba, 5 tháng 1, 2010

Tinh ca mua xuan

What is news!

Tạm dừng những cuộc hành trình dài cho những chuyến đi 1 ngày