Thứ Năm, 19 tháng 6, 2008
LANG DU 1
Chuyện đã lâu giờ mới kể: Hành trình đến với nghề tourguide của mình:
Ngay từ khi còn nhỏ chỉ cần nghĩ đến được đi đến một miền đất xa xôi là mình thấy thích. Mình không có một khái niệm gì về du lịch . cho đến khi mình chọn thi đại học. Mình tìm kiếm và thấy một chuyên ngành gọi là Lữ hành: Nó có ý nghĩa gì mình cũng không hình dung ra lắm chỉ biết rằng lữ hành có nghĩa là lữ khách lang thang gì đó. vậy là hay rồi. Mình quyết định thi vào đó.
Càng học mình càng nhận ra, hình dung được cái nghề sẽ là như thế nào, mình còn nhớ mang máng một câu mở đầu cho nghề hướng dẫn "Người hướng dẫn viên ra đi với chiếc vali trên tay, một chút gì đó của đời thường tan biến". Mình càng yêu hơn quê hương, yêu những mảnh đất, những con người Vietnam.
Sau khi học xong, mình đã bắt đầu thất vọng khi vào cuộc sống, cái ngành nghề mình học mình không có mấy cơ hội áp dụng . Nhưng mình vẫn rất muốn đi, rất muốn lang thang, phiêu bạt . Mình đã qua rất nhiều ngành nghề, nhiều công ty. Mỗi chặng đường đi của mình đều gian nan. Nhưng mình vẫn sống chết với các công ty du lịch. Minh đi mãi, góp nhặt, lượm lặt những kiến thức, kinh nghiệm mà theo minh no đã rất có ích .
Giờ mình đã là một tourguide 4 năm kinh nghiệm, nghe thì thật là hoành tráng nhưng mình vẫn không thỏa mãn bởi giờ mình mới nhận ra mình sống chết với nghề hình như chỉ vì cái thú thích lang thang phiêu bạt. Mình không thể ở mãi một công ty được. Minh phai lang thang, phải thay đổi mới làm mình thích thú.
Mình ích kỷ khi mình là nữ mà không chịu yên bề gia thất mà cứ lang thang, mơ kiếp lãng du.
Tại sao con người ta cứ phải quẩn quanh với gia đình, trách nhiệm, tiền bạc trong suốt cuộc đời cơ chứ?
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
What is news!
Tạm dừng những cuộc hành trình dài cho những chuyến đi 1 ngày
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét