Một ngày bỗng dưng thấy buồn buồn, bức bách, bực bội muốn đi đâu đó cho thay đổi không khí, thế là lên xe, hành trình 01 ngày của mình là đi về miệt Đức Hòa – Trảng Bàng. Nói về văn hóa Óc Eo thì khắp các tỉnh miền Nam tỉnh nào cũng có nên mình cũng không cảm thấy háo hức gì khi đến thăm khu di tích Bình Tả, uh thì cũng con đường bụi bặm, cũng phố phường nhà của san sát có gì khác đâu, dáo dác tìm biển rẽ vào khu di tích mà trong đầu đã nghĩ chắc cũng giống như nhiều di tích khác được trùng tu, ghép lại một cách chắp vá…A kia rồi biển chi dẫn, biết ngay mà …Chán.
Rẽ vào từ con phố ồn ào, đi qua một đoạn đường, mình đã bắt đầu bất ngờ vì không biết khu di tích nằm ở đâu? 500m mà xa gớm, hai bên đường là cánh đồng khô cằn, l úa mới gặt xong , những con trâu đang lười biếng nhấc hàm lên nhai nước bọt,
ngạc nhiên và bất ngờ hơn khi hỏi người đi đường thì mình được biết khu di tích nằm ngay đằng kia, trước mặt mình - một vườn xoài. Khu di tích không được trùng tu nhiều, chi là xây bức tường bao quanh khu di tích và để lộ ra nền của văn hóa Óc Eo, có lẽ đó là một ngôi đền cổ/ Đi vòng quanh khu di tích bé nhỏ mình thấy thích thú vô cùng vì cái cảm giác tưởng tượng, cảm giác lạc vào không gian cổ tích, của ngày xưa qua nền của ngôi đền tháp, rời di tích mình ra ngoài thì được biết quanh đó còn có them 2 di tích nữa là Gò Soài, gò Năm Tước nên mình cũng tìm cho bằng được. Gò Soài thực sự là cái nghĩa địa ngày xưa.
Rời vùng đất khô cằn với hình ảnh cuối cùng là giêngs nước cổ,
tạm biệt di tích Bình Tả với niềm vui nho nhỏ tôi tiếp tục hành trình đến với vùng nổi tiếng với những chú ngựa đua cung cấp những màn đua đầy kịch tính của trường đua Phú Thọ - TP Hồ Chí Minh.
Mình đi trong niềm vui thú và tràn trề hi vọng về một vùng trời bình yên bên đô thị ồn ào xa hoa khi khoảng cách chỉ là 40km. Lang thang trên vùng đất khô cằn, những cánh đồng bạt ngàn sau vụ lúa xen lẫn đó là những cánh đồng ngô xanh tươi một màu xanh thật mát mắt – sao những cây ngô có thể mọc xanh mởn trên vùng đất cằn như thế được nhỉ?
Thi thoảng điểm xuyết một ngôi nhà nhỏ, với chuồng bò, chuồng ngựa, hình như nhà nào cũng nuôi một vài con bò hoặc ngựa thì phải, c ó nh ững ch ú ng ựa đ ua đ ẹp tuy ệt m ình đ ã h ỏi t ên em n ó m à qu ên m ất r ồi. Vùng quê đẹp, bình dị và cuốn hút quá.
Đi ểm d ừng ti ếp theo trong h ành tr ình c ủa m ình l à d òng s ông V àm C ỏ Đ ông, v à Tha La x óm đ ạo, m ình c ũng đ ã nghe n ói l à x óm đ ạo c ũng kh ông c ó g ì nh ưng m ình c ũng mu ốn đ ến đ ó m ột l ần v ì b ài th ơ c ủa V ũ Anh Khanh v à v ì gi ọng đ ọc c ủa m ột ng ư ời kh ông qu en bi ết.. N ó c ũng gi ống c ái c ảm gi ác t ìm v ề b ến Ch èm V ẽ n ăm nao c ủa m ình khi đ ọc nh ững b ài th ơ c ủa Huy C ận.
Đ ến Tha La, đ úng l à ch ẳng c ó g ì, con đ ư ờng đ ất đ ỏ x óm đ ạo ng ày x ưa nay đ ã đ ư ơcj tr ải nh ựa, nh à th ờ c ũng gi ống nh ư r ất nhi ều nh à th ờ kh ác, th ậm ch í c òn t ệ h ơn
T ôi lang thang quanh xóm đạo gi ữa c ái n ắng v àng hanh, tìm trái ngọt cây lành như trong bài thơ Tha La Xóm Đạo của Vũ Anh Khanh mà không thấy. Nhưng cảm nhận được cái nghe trời đổ gió nhớ quanh quanh
Đây Tha La xóm đạo
Có cây trái ngọt lành
Tôi về thăm một dạo
Giữa mùa nắng vàng hanh
…..
Ðây Tha La xóm đạo chốn ven rừng
Có trái ngọt cây lành im bóng lá
Con đường đỏ bụi phủ mờ gót lạ
Ngày êm êm lòng viễn khách bơ vơ
Về chi đây khách hỡi có ai chờ
Ai đưa đón ? Xin thưa tôi lạc bước
Không là duyên, không là bèo kiếp trước
Không ai chờ, ai đưa đón tôi đâu
Rồi quạnh hiu khách lặng lẽ cúi đầu
Tìm cánh hoa lạc loài bên vệ cỏ
Ngàn cánh hoa bay ngẩn ngơ trong gió
Gạo rưng rưng, nghìn hoa máu rưng rưng
….
Giờ khách đi Tha La nhắn câu này
Khi hết giặc khách hãy về thăm khách nhé
Hãy về thăm xóm đạo
Có trái ngọt cây lành
Tha La dâng ngàn hoa gạo
Về suối mát rừng xanh
Thăm đám chiên lành thương áo trắng
Nghe trời nổi gió nhớ quanh quanh
( Tha La xóm đạo, thơ Vũ Anh Khanh )
Tạm biệt Tha La, tôi tiếp tục lên đường tìm nhà làm bánh tráng phơi sương, tìm mãi c ũng chẳng thấy, đành vào thăm một xưởng tre mỹ nghệ tham quan trước khi lên xe về thành phố.
Rời Trảng Bàng tôi gặp quốc lộ 22, nhớ đến bức hình nạn nhân Bom Napal nổi tiếng thế giới, nghe nói vì nó đã góp phần kêt thúc sớm chiến tranh ở Việt Nam.
Xe thẳng tiến về Saigon, bụi nắng tạm bằng lòng với những cảm xúc và niềm vui của một ngày dài bên những ruộng lúa, nương ngô, những chú bò kéo, những ngựa đua, bên v ùng xưa cũ, x óm đ ạo Tha La.. Tôi góp nhặt những hình ảnh đó thả bay theo nh ững c ánh diều đang vươn l ên trong gió ở gần cuối chặng hành trình - Cánh đồng diều ở Hoc Mon. Tạm dừng, về thôi đã hết một ngày…
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét