Thứ Tư, 16 tháng 12, 2009

Kham benh dinh ky

Hành trình đi khám bệnh của Innoviet,


07:15 ngày 21/11/2009 giờ hẹn đã đến nhưng tại điểm hẹn 203 phạm Ngũ Lão chỉ có mặt mốc Cẩm Tú, Thị Yên và Ngoan Minh. Giờ đã đến là đi, vậy là 3 mạng lên 2 xe vi vu trong không gian buổi sáng thứ bảy đường vắng để đến đại bản doanh của An Khang phòng khám.

Tọa lạc tại …. Cách Mạng THáng Tám, Quận 1, lúc này chỉ có vài ba xe gắn máy có mặt nên chúng tôi hết sức dễ dàng đậu xe, đi vào quầy lễ tân, đưa phiếu báo khám và chờ đợi.

Sau vài phút chờ đợi thì một công ty khác với lực lượng đông đảo hơn đến làm chật kín cả phòng chờ. Nhóm tiếp theo của công ty cũng đã tới.

Lễ tân gọi tên đưa cho một số thứ:

Thẻ nhựa trên có mã số dành để truy cập vào mạng khi muốn xem kết quả
Phiếu khám với các mục cần khám,c ác phòng ban cần tới, các chữ ký của bác sỹ cần điền.
Bắt đầu hành trình khám bệnh: Tầng trệt

Đầu tiên là phòng y tế: Cân đo đong đếm với cân nặng, chiều cao, huyết áp, nhịp tim, độ cận của mắt. Ở phòng này không có thắc mắc gì mấy về cân nặng, nhịp tim hay huyết áp nhưng các bạn đều có thắc mắc về cái máy ăn gian chiều cao…không đúng không đủ…âu nó cũng là cái máy Khôn nhỉ? Tiếp theo là đo mắt, cái máy đo người cận cũng như không cận 10/10 vì người cân thì đeo kính đọc chữ còn người sáng thì bịt một mắt đọc chữ. Ngoan Minh nhi?
Tiếp theo đến cái phòng chai lọ: Vừa vào đến phòng đưa cho anh bác sỹ cái phiếu khám, anh liền lấy ra 3 cái lọ (2 nhỏ+ 1 lớn) cắt dán, lên mã số nhữ bán đồ trong siêu thị ấy rồi bảo: ngồi xuống chờ đợi. Đưa tay phải đây, bác vỗ mấy cái không tìm thấy gì bác lại bảo đưa tay trái đây, bác vỗ mấy cái tức thì ven nổi nên, được lấy tay này. Em thỏ thẻ bác ơi bác nhẹ tay. Em cũng đã từng bị kim chọc vào da thịt nên biết cảm giác thế nào nhưng vì sức khỏe em đã chuẩn bị tâm lý, bác chọc đến đâu em biết đến đấy, cứ tự nhủ sắp đau rồi đây nhưng mãi vẫn chưa thấy gì cả, rồi bác lấy bong quẹt quẹt mát cả da nhưng em biết là sắp đau rồi đây, em đã sẵn sang chịu đau, chờ mãi vẫn chưa thấy gì, nhìn lại thì đã gần đầy xi lanh máu eo ơi, chả đau tẹo nào em kết bác sỹ này nhưng em quên tên rồi. Bác lấy máu xong thì chia ra 2 lọ nhỏ còn lọ to thì bác bảo: siêu âm xong lây nước tiểu.
Lầu 2: Sau cái màn lây máu thì ai cũng hí hửng, tung tăng lên lầu với cái lọ lớn, Cẩm Tú nhà ta sau một hồi tung tăng với phòng điện tim thì bị lạc mất cái lọ. Ở phòng điên tim: Đóng và chốt cửa vào – dạ. Nằm lên kia – dạ. Kéo quần lên ngang đầu gối – dạ. Kéo áo lên ngang ngực – dạ. Thế rồi bác sỹ làm gì, không biết, chỉ cảm giác thế này thôi: Bác bôi bôi ở hai chân, ở tay và ở ngực. Bác lấy kẹp kẹp chân, kẹp tay, kẹp cả vào ngực, buồn cười quá nhưng không giám cười. Một lúc thì bác sỹ bảo xong – dạ. thế là ra đến giờ vẫn không nhớ phòng này là phòng gì.
Đợi bác sỹ khám tổng quát mãi không thấy nên chúng tôi lên phòng khám RHM và TMH: Cái phòng này thì cũng bình thường thôi cũng nằm xuống nhưng không phải cởi cái gì rồi bác sỹ cũng phán, cũng rờ. Hải Hà chỉ có nhân xét là: Nhìn lõ mũi của mình thấy gớm toàn lông với lá.
Hết cái lầu 3 thì chúng tôi xuống lại lầu 2 phòng khám tổng quát và siêu âm. Để siêu âm được thì các bạn phải thật mót đi tiểu mới siêu âm được và thế là chúng tôi 3 người đến trước ngồi kìn kìn đổ nước vào bụng. Vừa uống nước vừa chờ đợi. Trở lại với chuyện Cẩm Tú quên lọ nước tiểu phải xuống xin lại lọ khác hí hửng lên lầu 2 để vào nhà vệ sinh – khoan khoái bước ra – xong. Đây là câu đối thoại: Ngoan Minh: Em siêu âm rồi a? Cẩm Tú: Chưa, siêu âm ở đâu? Ngoan Minh: Thế sao đã lấy nước tiểu? lấy sau khi siêu âm mà. Cẩm Tú: trời…ai biết thế là Tú ta lại vào nhà vệ sinh đổ xét nghiệm phẩm đi và ngồi uống nước tiếp cho đến khi mót tiểu hehehe…Yên và Minh vẫn tiếp tục ngồi đó đổ nước vào bụng: Sao mọi ngày chỉ cần 1 chai nước là mót mà sao uống từ sáng tới giờ hoa cả mắt, ù cả tai, nước tràn cả ra mắt mà sao vẫn không thấy mót gì nhỉ chết thật, chết thật.
Tại phòng chờ siêu âm: Rất nhiều người ngồi chờ nhưng ít người được khám vì không mót: Anh tiếp tân hỏi: 28,29 mót chưa? Mặt đơ ra chưa kịp phản ứng gì thì: Chắc là chưa rồi, ngồi đấy ….Ai mót rồi? dơ tay….Anh ơi cho em hỏi – nước ở đâu? Cả đám ngồi chờ chỉ tay về cùng một hướng: kia kìa… ai cũng biết thùng nước nằm ở đâu hihi….
Trong phòng siêu âm: Cái phòng này được nói nhiều vì được coi là phòng khám thú vị nhất: Đây là các mẩu chuyện trong phòng với bác sỹ:
Nhân vật 1:

Nằm lên đây – dạ

Cởi cúc quần ra – ơ dạ

Kéo áo lên ngang ngực – dạ

Bác sỹ quẹt quẹt – eo ơi

Phình bụng lên – dạ

Thở đều – dạ

Uống nước dữ ha? – dạ mót thì không mót chỉ muốn ói ra nước thôi a.

Nhân vật 2: (đầu óc không chánh niệm) – Trong khi bác sỹ hết sức chánh niệm.

Nằm xuống đặt mông vào cái tã kia: chết cha

Cởi cúc quần ra: Chết mẹ

Vén áo ngực lên: Ấy chết

Quẹt quẹt lần đầu đến khám hả? Dạ, đây là lần đầu của em.

Không sao: lần đầu rồi sẽ có lần sau và những lần sau nữa.

Đã mót tiểu chưa? Dạ, mót lắm rồi,

Bác sỹ đang hành động thì nhân vật này suy nghĩ miên man: Bác vẫn đang tìm, bác chưa tìm ra, bác đã tìm thấy, bác đánh dấu, rồi bác lại đi tìm cái khác, lại đánh dấu, cuối cùng bác biết hết này là cật, này là phổi, này là lá lách này là gan, này là mật này là buồng trứng, này là tử cung, bác biết hết của nhân vật này rồi. Nhanh lên bác sỹ ơi, em mót lắm rồi.

Xong rồi: Bác cho một tập giấy thấm – lau đi

Tốt, không sao cả: Dạ, cảm ơn bác sỹ, lần đầu không bị sao cả, chỉ bực cái thuốc bác quét lên bụng thôi, lau mãi vẫn chưa hết, dây ra cả quần áo,

Ra đến ngoài khoan khoái, mặt tươi như hoa: Xong rồi, hay lắm, không bị sao cả, may quá.

Nhân vật thứ 3:

Nằm lên đây – dạ

Cởi cúc quần ra – ơ dạ

Kéo áo lên ngang ngực – dạ

Bác sỹ quẹt quẹt – eo ơi

Phình bụng lên – dạ

Thở đều – dạ

Chết cha: Túi mật đâu sao không thấy? – Ối

À, bác rờ thấy, bác đánh dấu,

Kết thúc tại phòng siêu âm, chúng tôi lên lầu lấy xét nghiệm phẩm – xong chưa, xong rồi, đang đợi nốt phòng khám nội tổng quát nữa là xong.

Mang xét nghiệm phẩm xuống tầng trệt để gửi lại, nhưng phải có ngươi ngồi canh tới số khám thế là Ngoan Minh ngồi đợi, Yên đi gửi xét nghiệm phẩm: Lọ này là của Minh, Lọ này là của Yên, tay trái của Minh, tay phải của Yên, trái Minh, phải Yên…..xuống đến nơi anh bác sỹ bảo: Thả tất vào cái giỏ kia – giỏ nào? Yên hỏi. Đấy thì ra tất cả đều đã được đánh mã số và chỉ việc bỏ vào đó thôi mất công Yên từ lầu 1 xuống đếm (lua qua)

Kinh nghiêm cho những người đi sau. Lọ của ai người ấy cầm tránh cầm hộ, cầm nhầm và đặc biệt là đi nhầm lọ.

Sau khi kết thúc khám mới thấy Bảo Trâm lọ mọ ở phòng Y tế.

Kết thúc buổi khám bệnh, chúng tôi gửi lại phiếu khám trong đó có tất cả các chữ ký của các bác sỹ đã khám, duy chỉ có Ngọc Lệ là cầm về và mới biết không chỉ có chữ bác sỹ xấu mà chữ lễ tân cũng xấu vì: từ chữ XNT: cty tinh mà Ngọc Lệ nhà ta dịch thành: HIV: dương tinh hehe…

Kết thúc khám bệnh là (10:00) bữa ăn sáng muộn tại nhà hàng Sen – Nguyễn Thái Học.

Haha, một buổi sáng thú vị.

Không có nhận xét nào:

What is news!

Tạm dừng những cuộc hành trình dài cho những chuyến đi 1 ngày