Muốn trốn khỏi thành phố ngột ngạt vì stress, bạn của tôi rủ tôi đi Vũng Tàu xem đua chó. Tôi đồng ý cái rụp, vậy là đi...
Hành trình ban đầu của chúng tôi là đi bằng tàu cánh ngầm, nhưng vì vẫn phải làm việc và bị chậm chuyến tàu cuối cùng lúc 17h00, chúng tôi ba lô đã trên vai thì quyết đi là đi bằng được, vậy là lên con ngựa sắt lao về hướng Vũng Tàu trong màn đêm.
21:00 Tới Vũng Tàu, vào xem đua chó (25.000/vé)đúng hôm nay thì nó lên giá. Đua chó chỉ diễn ra vào tối thứ bảy, chủ nhật, một sân vận động rộng lớn, trên đường Lê Lợi, ở giữa là sân đá bóng, vòng tròn bao quanh sân bóng là đường đua của các vận động viên chó, những con chó lêu nghêu, gầy ngẳng và chạy rất nhanh, mỗi đợt đua kéo dài khoảng 15 phút và có 8 con được xếp số từ 1 đến 8, những khán giả vào xem cổ vũ rất nhiệt tình vì bên cạnh việc xem chó còn có thể tham gia đánh cược.Khi chúng tôi vào sân thì đã có khoảng 300 người có mặt ở đó và không khí hết sức sôi động, hò reo ầm ĩ.
Sau khi xem được 3 hiệp thi đấu, chúng tôi đi tìm quán ăn tối và tìm khách sạn để ở đêm nay.
Khách sạn ngày thứ bảy khó kiếm đến kinh ngạc, cuối cùng cũng có một cái Happy Inn ở đường Hoàng Hoa Thám, một nhà nghỉ được hai đứa tôi gọi là ấn tượng khó phai.
Cái phòng mà chúng tôi thuê là phòng quạt (200k) và khi lên ở thì đúng là có quạt mà quạt không quay, có điện thoại mà điện thoại không kết nối, có bóng điện mà bóng điện sắp hỏng nên nhấp nháy như đèn mờ và nó ở tít trên lầu 4, trần nhà bong chóc và còn nhiều cái buồn cười của căn phòng này như có một cái hầm nối ra hành lang, khi chúng tôi phàn nàn thì được cho biết đó là phòng thường dành cho hướng dẫn và lái xe của các công ty du lịch khi đưa khách đến đây. Chúng tôi nhận phòng lúc này là 12h.
Tôi để chuông đồng hồ dậy 5h để ngắm bình minh nhưng bình minh của tôi là lúc 7h.
Check out, tập thể dục lên ngọn núi nhỏ, nơi có tượng đức chúa jesu dang hai cánh tay chào đón, cảnh hướng ra biển rất đẹp. Vượt qua mấy trăm bậc đá đến được tượng chúa và định leo lên cánh tay ngài để chiêm ngưỡng toàn cảnh biểm Vũng Tàu nhưng vì không mặc quần nên không được leo lên đó (Chú ý, ai muốn leo lên cánh tay ngài thì phải mặc quần, áo chỉnh tề, nghiêm cấm mặc váy hoặc quần áo hở hang...)
Nghe nói Vũng Tàu có quán Cây Bàng nổi tiếng, cũng ham hố muốn đến thưởng thức coi sao, nhưng khi đến đó ăn sáng thì quán chưa mở.
chúng tôi ăn sáng tại bến tàu, một kết luận buồn: tôi chẳng ưng quán ăn nào ở Vũng Tàu cả.
Sau khi ăn sáng no say, chúng tôi tìm đường lên ngọn Hải Đăng, đi vòng vòng cuối cùng đường lên ở ngay giữa đường từ bưu điện ra bến tàu. Con đường lên lòng vòng, lòng vòng nhưng trải nhựa rất đẹp, trên đường lên bạn có thể nhìn toàn cảnh thành phố Vũng Tàu, mái ngói đỏ tươi, biển một bên, thành phố một bên. Chụp hình và chụp hình vì ở đây cảnh ít nên chủ yếu chụp người. Chúng tôi tính leo lên đỉnh ngọn Hải Đăng nhưng không được(nghe nói nếu ngày thường ít người thì châm chước có thể cho lên nhưng những ngày này thì không thể vì một vài người lên người ta sẽ ùn ùn kéo lên, chết).
Xuống dưới ngọn hải đặng một chút có cái lô cốt của Pháp xây dựng từ thời chiến nay hoang phế và làm cho người ta có cảm giác sợ hãi khi đi xuống đây.
chúng tôi lại tiếp tục lòng vòng qua tượng thích ca phật đài trên đại lộ Trần Phú, nơi có tượng phật bằng xi măng cao, lớn nhất Việt Nam một nằm, một ngồi.
Lên đường đi Long Sơn, một làng nổi trên sông, nổi tiếng với nuôi cá bè, nuôi Hào trên sông. Đi từ Vũng Tàu, qua Thị xã Bà Rịa, có biển chỉ dẫn đi Long Sơn (5km)thì quẹo trái đến bến cầu đá, chúng tôi được thuyền chở đi dạo một vòng trên cửa sông (một nhánh nối với sông Thị Vải), ăn trưa trên nhà hàng nổi Long Sơn.
Trời đã về chiều, chúng tôi lên đường về lại Sài Gòn, trên đường về chúng tôi vào thưởng thức Lẩu kiểu Thái ở trong siêu thị Big C - Đồng Nai hay còn gọi là siêu thị Coran.
Tôi không thể không nói về cái món lẩu mà tôi cho là ngon nhất trong cuộc hành trình của chúng tôi và có lẽ là rất ngon theo nhận định chung của tôi.
Chúng tôi gọi cái lẩu sức khỏe, nó là một nồi lẩu rau, thập cẩm các loại rau, nước dùng ngọt vị tự nhiên và đặc biệt là nước chấm (đó là bí quyết).
Nhà hàng Neo SaBu Suki C13-C14 Tầng trệt, trung tâm thương mại Big C Đồng Nai, P. Long Bình - Biên Hòa. web: http://www.neosuki.comn ghe nói chủ của nó là một người Nhật. Tôi có hỏi là nhà hàng có chi nhánh nào ở tp Ho Chi Minh không nhưng rất tiếc là không, vì thế nếu tôi muốn thưởng thức loại lẩu này tôi phải đến địa chỉ trên.
Vậy là kết thúc chuyến đi Vũng Tàu.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét