Thứ Bảy, 31 tháng 1, 2009

Saigon - Sadec - Caolanh - Giao giong

Tôi đã có một hành trình đáng nhớ tại vùng Đồng Tháp Mười
"tháp mười đẹp nhất bông sen, Việt nam đẹp nhất có tên bác Hồ"
Đi khắp các tỉnh thành của miền sông nước cửu long, tôi rất ấn tượng với một thị xã nhỏ mà lãng mạn bên bờ sông Mekong - Thị xã Sadec. Thị xã nhỏ đủ để ta cảm nhận sự khác biệt của nó, cũng những con đường lớn, sạch sẽ với hai bên là hàng cây sứ khẳng khiu tỏa hương hoa dịu dịu, vừa dạo chân chưa mỏi ta đã gặp một ngôi chùa - Thị xã nhỏ mà sao nhiều chùa thế? những ngôi chùa ở đây chùa nào cũng cổ kính, cũng khang trang, hoành tráng và đẹp.
Đi dạo dọc bờ sông bên hàng liễu rủ tôi đến thăm ngôi nhà cổ Huỳnh Thủy Lê - ngôi nhà của người tình trong tác phẩm "The lover"nổi tiếng- Một ngôi nhà của sự kết hợp giữa phong cách kiến trúc phương Tây và Phương Đông, nội thất bên trong nếu như không nói đó là ngôi nhà thì tôi sẽ nghĩ đó là một ngôi đền thờ quan công.
Cô chèo đò chở tôi qua sông sang thăm ngôi nhà đã sử dụng làm bối cảnh để quay bộ phim "the lover"- nay đã là ủy ban nhân dân phường 4- một kiến trúc biệt thự kiểu Pháp cũng nằm cạnh dòng sông thơ mộng - nó làm tôi thích thú, ngắm nhìn.
Với tôi bất cứ khi nào có cơ hội trở lại một vùng đất thì tôi không quên ghé thăm một địa danh, một quán ăn mà mình thích nó làm cho ta có cảm giác gần gũi,thân quen. Với Sadec đó là - Hủ tiếu tươi - Tôi đi khắp miền tây chưa nơi nào tôi lại thấy món hủ tiếu hấp dẫn tôi đến vậy. Từ những quán bình dân cho đến quán ăn sang trọng, món hủ tiếu ở Sadec luôn làm hài lòng thực khách một lần đã ăn.
hu tieu
Tôi lang thang qua những con phố, những hàng cây, ngẩn ngơ trên cây cầu sắt, mơ màng bên dòng sông.
Sang đến bên kia bờ hướng về làng hoa Tân Quy Đông là một Sadec khác hẳn - một làng quê mà từ đầu đường đến cuối đường đâu đâu cũng hoa, chỗ nào cũng nghệ thuật cả. Ai cũng là nghệ nhân ở cái làng này thì phải và mình đến đây mình cũng cảm thấy như mình là lãng tử lang thang, lạc chốn vườn hồng ....
Rời thị xã Sadec thơ mộng tôi đến với khu du lịch Giáo Giồng- con đường độc đạo vào khu sinh thái vừa nhỏ vừa đáng sợ, xe 16 chỗ đã là 2,4 tấn cộng với đống người ngồi trong mà cầu đi qua thì cứ thấy 2,5 tấn, thót cả tim đến đoạn cầu chỉ có 1 tấn thì bác tài phải kêu lên thôi chắc không đi nổi đâu đường gì mà bé tí, tí tẹo tì teo, sâu thì hun hút nhưng cảnh hai bên thì không chê vào đâu được.
Photobucket
Alo cho em lễ tân em ấy nói không sao đâu ngày xưa hồi xây cầu chưa có khu du lịch nên để biển thế còn bây giờ có khu du lịch rồi xe 16 chỗ ok, cứ đi không sao...
Mình cũng mạnh mồm bác cứ đi không sao và truyền lại lời em lễ tân như sáo. Không biết sau khi có khu sinh thái thì cầu có được nâng cấp hay sửa lại không nhưng thôi em ấy ở đây đã nói thế thì cứ đi có sao là biết liền ha. Đi được một đoạn thì gặp cây cầu 5 tấn, đúng là giao thông làng xã chẳng biết đâu mà lần.
Giờ thì chỉ có bác tài lo lắng về đường xá còn mình thì không thể rời mắt khỏi phong cảnh nơi đây đúng là đồng tháp mườiiii.
Đến khu du lịch, đoàn được đón tiếp bằng nước trà xanh với hạt sen tươi, xem video ve khu sinh thái, chèo xuông ba lá vào giữa rừng tràm xem tổ cò, tổ cồng cộc...
Photobucket
Photobucket
trở về trung tâm ăn trưa mình mới phát hiện ra nickname của mình được chế biến là món rô ti
Photobucket
Gato quá nên nhờ em lễ tân ghi cho hai nickname của hai người bạn vào thực đơn luôn để chụp hình mang về khoe cho bõ Gato(Ghen Ăn Tức Ở).
Photobucket
Rời khu sinh thái xe quay trở lại Cao Lãnh, thăm mộ cũ Nguyễn Sinh Sắc thật là đắc tội với cụ khi những lần trước đến với cụ mình toàn nói mộ cụ giống như con sò đang mở và chỉ lần này đi với "Cò Bông xào mướp" mới được mở mang rằng mộ cụ được thiết kế như là bàn tay úp và chín con rồng bên trên thể hiện cho đồng bằng sông cửu long.
Photobucket
Thành phố Cao Lãnh cũng thật là hoành tráng, đường rộng thênh thang, văn phòng ủy ban trông như văn phòng quốc hội, nghĩa trang liệt sỹ thành phố như một kỳ quan và món chuột nướng thì hị hị mắc mà ăn không được.



Thứ Hai, 26 tháng 1, 2009

XUÂN ĐÃ SANG

Vậy là xuân đã sang, một năm mới đã đến, Chúc cho người người hạnh phúc, nhà nhà an khang, Thịnh vượng, chúc mình đi tour ngày mai thành công tốt đẹp, một năm mới nhiều dự định và hoàn thành được những dự định của mình.


Chủ Nhật, 25 tháng 1, 2009

MỪNG XUÂN KỶ SỬU 2009



Chủ Nhật, 18 tháng 1, 2009

FAREWELL MR TAO QUAN 'S DAY

Hôm nay là ngày ông Táo lên trời. Vậy thì sẽ là một ngày đặc biệt rồi. Uh, ngày đặc biệt thì phải dậy sớm, uh mẹ không gọi thì mình cũng dậy từ 6h mặc dù hôm nay mình có thể ngủ muộn hơn thế.
Mẹ khen hôm nay con gái mẹ dậy sớm, mẹ giao cho nhiệm vụ đi mua cá chép về cúng ông Táo. Sắp đến tết rồi cơ đấy, tiễn ông Táo rồi sẽ không ai trông bếp nữa phải không? Bố mẹ mình dường như cũng đã không còn sốc khi con gái muốn bỏ nhà đi bụi vào những ngày tết nữa.
Mình lưỡng lự khi ra chợ, đạp thong dong và lười biếng khi nghĩ đến chuyện phải mua bán. Nhưng ra chợ thì thấy không khí tết đã tràn ngập, đủ các loại mặt hàng, các mùi hương hoa quả... và đủ mùi người. Thấy không khí sắm tết, mình chẳng biết mua gì nên ngồi một chỗ xem người ta mua gi??? Ùh thì cũng sắm tết, hàng nào cũng đông đúc người thành ra mình lại càng bối rối, mình biết mua gì nhỉ?

Uh mẹ dặn mua con cá chép, mua ít đồ ăn trưa còn các thứ khác đã có. Vậy cứ thế mà mua.
Ấy vậy mà mình chẳng mua được gì. Lý do chối vô cùng, mình về bảo với mẹ là đông người quá không chen vào được với cái xe đạp.

Mình nhận được một cuộc điện thoại cũng hay vô cùng có người nhờ mình đi đặt bánh kem sinh nhật cho một người bạn nào đó vào cái ngày này với cái lý do cũng vô cùng thú vị mà mình không tiện kể ra đây.

Nó cũng chẳng có gì đáng nói nếu như bạn nhờ không phải là ngày hôm nay. Bạn thì không biết được nhưng lại làm mình nhớ ra.
Photobucket


Làm mình thấy ngày hôm nay có gì đó không bình thường đối với mình, làm mình thấy mênh mang. Chuc mừng sinh nhật!

Thứ Năm, 15 tháng 1, 2009

CYCLING TO CAMBODIA DIIIIII

Các bạn thân mến. Tết này tớ đang muốn trốn khỏi Saigon. Tớ có một kế hoạch rất cool muốn chia sẻ cùng mọi ngừơi, ai có nhu mong muốn như tớ thì liên hệ nhé.
Photobucket

Vì Cambodia chuyen này miễn visa cho người Vietnam rồi, không mất tiền visa nữa, xe đạp thì ok qua Cambodia(nghe nói xe lậu ở Hà Tiên cũng nhiều lắm, rẻ nữa nếu không có xe thì đến Hà Tiên mua cũng được). phong cảnh lại đẹp. Sao lại không đi nhỉ????

Kế hoạch là: Mình sẽ vận chuyển xe đạp xuống Hà Tiên, đạp xe qua Kampot, thăm Bokkor Hill Station nghe nói nơi này là di sản thiên nhiên, rừng rậm nhiệt đới đến đó tuy không nhìn được voi, báo, hổ nhưng có thể nghe được tiếng gầm rú của chúng, còn chim thì nhiều không đếm hết được và đặc biệt từ trên đỉnh núi còn có thể ngắm toàn cảnh vịnh Thái Lan. phong cảnh hữu tình.
Điểm đến tiếp theo là Sihanouk village. Bãi biển đẹp của Cambodia.
Về thì bằng ặc ặc xe đò Cambodia....

Ai đi không, nhanh lên nhanh lên, thời gian tết đã gần kề. kế hoạch của tớ chắc là xuất phát ngày 29 tết quá. Nếu ai đó không đi trong tết, ra tết có thể đến thẳng sihanouk village mượn xe của tớ về hehe....

Thứ Hai, 12 tháng 1, 2009

BÁN MAI GỈA

Mấy hôm nay mình về nhà thấy bố mẹ cặm cụi cắt, cuốn, vải, thép, cây đầy nhà. Mình rất ngạc nhiên hỏi bố mẹ làm gì mà bày ra đầy nhà thế.
Photobucket

Mẹ bảo bố đang làm cây Mai cho cả nhà trưng tết.
Thôi làm làm gì cho tốn công, ra mua một cây thật về trưng cho đẹp.
Photobucket

Bố có vẻ buồn nhưng sáng hôm sau, khi mình vừa dậy đã thấy bố mẹ ngồi cặm cụi quấn được một mớ, cảm giác như tết đang về, mình thấy hay hay cũng ngồi quấn chơi trước khi đi làm.
Mẹ nói, hoa thật không đẹp bằng hoa giả bố làm. Năm trước bố có làm một cây đẹp lắm.
Mình không tin.

Hôm nay sau mấy ngày đi tour về, nhìn nhà rực rỡ màu vàng của hoa mai đã lên chậu rất đẹp.
Bố tớ quyết định làm không chỉ để trưng mà còn làm để bán.
Photobucket
Photobucket
Photobucket

Nên tớ quảng cáo lên đây ai có nhu cầu mua mai giả thì liên hệ tớ hehe...

Thứ Sáu, 2 tháng 1, 2009

CHAO NAM MOI 2009

Năm mới 2009 đã đến rồi mà mình thì chẳng có cảm giác của một năm mới đang gần kề.

có người hỏi mình dự định gì cho năm mới. Mình thực sự bất ngờ với cái câu hỏi hết sức bình thường như thế. Mình có dự định gì? Mình không biết nữa.

Sắp đến sinh nhật mình rồi mình cũng chẳng buồn nghĩ đến,mình chỉ mong ngày sinh nhật được nghỉ ngơi cùng gia đình. mình cảm giác mình bận rộn lắm và chẳng còn có thể suy nghĩ được gì khác.

Tự dưng mình chán di chuyển, những ngày vừa rồi đi tour mình đi như một cái máy, đến đâu thì mở mồm nói và nói rồi lại nói mà chẳng biết mình đang làm gì chỉ biết rằng nó vẫn đúng và khách vẫn thích còn mình thì thấy chán ngắt và buồn tẻ.
Nhiều lúc mình tự phục mình vì làm sao mình có thể như cái máy thế được nhỉ.

Thói quen thật đáng nể.

What is news!

Tạm dừng những cuộc hành trình dài cho những chuyến đi 1 ngày