Hai anh bạn tù ngồi tâm sự với nhau:
Vì sao anh bị tàn tật lại phải vào đây? thật tội cho anh quá.
Tôi không biết nữa. Ngày đó tôi đi trên một chiếc xe buýt, khi lên xe có một thằng thanh niên trai tráng duy nhất ngồi mà không chịu nhường chỗ cho tôi. tôi nói: Quy định trên xe buýt là phải nhường chỗ cho người tàn tật chứ?
Nó lại bảo tôi: Anh cụt tay chứ có cụt chân đâu? Chân anh để làm gì nếu không phải là để đứng?
Bực quá, tôi vừa đá nó ra khỏi xe vừa bảo chân tao còn để làm thế này nữa này.
Và thế là tôi vào đây.
Thế còn anh? Sao anh cung phải vào đây?
Câu chuyện của tôi cũng giống giống câu chuyện của anh, tôi cũng đi trên xe buýt nhưng trên xe có đến 25 người tàn tật, sau lại có thêm người cụt cả hai chân lên xe, anh thấy đấy, tôi không thể để người tàn tật đứng trong khi có một người không bị sao ngồi được nên tôi nhất định đòi anh kia nhường chỗ cho anh ta. Không được, tôi tức quá cũng đá tên kia ra ngoài. Thế là tôi vào đây đấy.
Sao lạ thế? Tôi rất đồng tình với hành động của anh đấy. Nghĩa cử cao đẹp của anh cần phải được tuyên dương chứ? Cuộc đời thật bất công. Nhưng thôi kệ, Anh tàn tật kia chắc phải cảm kích anh suốt đời ấy.
Uh, vì lời cảm ơn của anh ta mà tôi bị vào đây đấy. Anh ta nói trước tòa rằng anh ta rất cảm kích tôi vì đã đá tên lái xe ra cho anh ta ngồi.
...........
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét