Thứ Sáu, 28 tháng 11, 2008
Gio heo may ve tren dat phuong nam
Tối qua bất chợt tỉnh giấc vì lạnh, rùng mình sợ hãi, thấy cuộc đời trống trải, bơ vơ.
Sáng nay, trời không mưa mà se se lạnh. Khoác thêm một chiếc áo, cảm thấy mình mong manh, trên xe buýt nhìn mọi người chen chúc, cảm giác ấm áp hơn, ngày hôm nay thật đẹp, bỗng thấy mình vui vui.
Đến công ty mình lại đang làm chương trình về Hà Nội, bất chợt thấy nhớ Hà Nội, nhớ miền Bắc, nhớ cái gió heo may, nhớ mặt hồ tĩnh lặng, những chiếc lá vàng rơi...
Do You Really Know
How Much You Mean to Me?
Sometimes I wake up
in the middle of the night
shivering from fright
feeling empty
feeling nothing
because I think about
how it would be
if you weren't here
And then I wonder
if you really know
how very much
you mean to me
how incredible
I think you are
how you are
a part of all my emotions
how you are
the deepest meaning in my life
Please always know
that I love you
more than anything else in the world
by Susan Polis Schutz
Chủ Nhật, 23 tháng 11, 2008
SÔNG LÔ CHIỀU CUỐI NĂM
Mình thích bài hát sông lô chiều cuối năm – Quang Minh chỉ vì một lần mình đến với Tuyên Quang, đến với cây đa Tân Trào. Mình đi qua vùng Bình Ca nơi đầu tiên bắn chìm tàu chiến của thực dân Pháp năm 1947, nghe vang vọng câu hát. “Bến nước Bình ca đứng lặng, cây đào ngày tết sắp ra hoa”, Nhìn những cô gái Tày tươi duyên – “ơi người con gái ấy nơi đâu? Để lại bến sông xưa vắng bóng một con đò…”
Đến với đền Cây Xanh, (Một ngôi đền nằm cạnh dòng sông Lô huyền thoại. )
Đền này thiêng bậc nhất vùng đông bắc. Dân kinh doanh từ khắp vùng Hà Nội, Hải phòng nườm nượp về đây.
Đền nằm trong khuôn viên khoảng 600m2, theo thuật phong thủy, nghĩa là mặt giáp sông, lưng tựa núi, long hổ ôm quanh (là những cây xanh, cành lá xum xuê, rễ rủ xuống như rắn rồng uốn lượn). Nghe người dân quanh vùng nói rằng ban ngày không hề nhìn thấy những chiếc lá vàng rụng dưới gốc cây trong khuôn viên đền, nghĩa là rất xanh.
Và cái cây Xanh ấy được kể như là dấu tích còn lại sau một đêm cả làng nằm mơ về một tiên nữ xanh sắc đẹp tuyệt trần hạ giới xuống đây thăm thú vì thấy dòng Lô uốn lượn, ghềnh đá chênh vênh, ánh trăng chênh chếch đầu non hắt hiu ánh vàng trải xuống dòng Lô mềm mại như một dải lụa.
Nàng Tiên xanh đó không ai khác chính là mẫu thượng ngàn con thánh Tản Viên
Đền Cay Xanh được dựng theo hình chữ Đinh, gồm toà tiền đường và hậu cung, mái được đắp nổi rồng chầu mặt nguyệt với bốn đầu đao cong vút cánh điệu.
Trong đền hiện còn lưu: quả chuông đồng cổ, 3 bức đại tự bằng chữ Hán và 5 đạo sắc thời Nguyễn.
Lễ chính đền vào ngày 18 tháng Giêng âm lịch; ngày mùng 3 tháng Tư lễ vào hè; ngày 3 tháng Bảy lễ ra hè; ngày 20 tháng Tám giỗ Đức Thánh Trần; ngày 10 tháng Chạp lễ tất niên.
Ông từ đền cho biết, từ đêm giao thừa năm Mậu tý (2008) đến tháng 10/2008, đền đón hơn 7000 lượt khách tham quan, hầu hết từ Hà Nội, Hải Phòng và cả những đoàn khách từ miền Nam qua ghé thăm. Thế mới biết dân kinh doanh mê tín đến mức nào hihi…
Tiếp theo mình tham quan tượng đài tổ quốc ghi công tỉnh Tuyên Quang – một công trình đạt giải điêu khắc nghệ thuật của một giảng viên trường kiến trúc ở Hà Nội năm 1997.
Rồi đến khu Cây Đa Tân Trào, lán Nà Lừa, đường lên lán đi qua dòng suối trong xanh, cảnh quan hết sức thơ mộng,
local guide là một cô gái người Tày có giọng nói hết sức truyền cảm, kể về Bác Hồ trong thời gian bác ở đây, rồi bị bệnh, rồi qua khỏi, thực lay động lòng người. Ai cũng rưng rưng,
khi về đi qua bách hóa Tuyên Quang, mình dừng lại mua ít cơm lam chấm muối mè. Mình cũng đi qua thành cổ Tuyên Quang, được xây cất vào cuối thế kỷ 16 và trùng tu cuối thế kỷ 19, nó còn lại có một đoạn tí xíu nằm chơ vơ giữa đường.
Những hình ảnh trên mình coppy từ Internet, vì lúc mình tới đó năm 2003, mình chưa có máy chụp hình.
“Ai về uống nước dòng Lô, bâng khuâng chợt nhớ bao kỷ niệm…”
“Sông Lô, chiều cuối năm, ai tìm về bên ai, ta tìm về bên nhau….. “
Thứ Sáu, 21 tháng 11, 2008
HÔM NAY LÀ NGÀY GÌ?
Mình cũng muốn hỏi mình xem hôm nay có phải là ngày gì đặc biệt?
Khi buồn ta viết một bài thơ, khi vui ta chép một bài thơ...
GA NÚI -
Ga núi lạnh chiều mưa
càng vắng khách.
Tầu về dừng một chốc ....
vội đi ngay.
Còn gửi lại hồi còi dài
đẫm ướt.
Để sân ga lặng lẽ giọt
thu gầy.
Như tàu ấy mai này
em co thể !
Thơ chia xa gửi lại thấm
hơi chiều.
Anh đừng trách phút dừng
nơi ga núi.
Em thật lòng đã sống
thật lòng yêu ...
CÔ HÁI MƠ - Nguyễn Bính
Thơ thẩn rừng chiều một khách thơ
Xa nhìn ra rặng núi xanh mờ
Khí trời êm ả và trong sáng
Thấp thoáng rừng mơ cô hái mơ
Hỡi cô con gái hái mơ già!
Cô chửa về ư đường còn xa
Và bóng ta dương dần sắp tắt
Hay cô ở lại về cùng ta
Nhà ta ở dưới gốc cây dương,
Cách động Hương Sơn nửa dặm đường
Có suối nước trong tuôn róc rách
Có hoa bên suối ngát đưa hương
Hỡi cô con gái hái mơ ơi!
Chẳng trả lời tôi lấy một lời
Cứ lặng mà đi rồi khuất bóng
Rừng mơ hiu hắt lá mơ rơi
Mai mình đi Cái Bè, chán chết.
Khi buồn ta viết một bài thơ, khi vui ta chép một bài thơ...
GA NÚI -
Ga núi lạnh chiều mưa
càng vắng khách.
Tầu về dừng một chốc ....
vội đi ngay.
Còn gửi lại hồi còi dài
đẫm ướt.
Để sân ga lặng lẽ giọt
thu gầy.
Như tàu ấy mai này
em co thể !
Thơ chia xa gửi lại thấm
hơi chiều.
Anh đừng trách phút dừng
nơi ga núi.
Em thật lòng đã sống
thật lòng yêu ...
CÔ HÁI MƠ - Nguyễn Bính
Thơ thẩn rừng chiều một khách thơ
Xa nhìn ra rặng núi xanh mờ
Khí trời êm ả và trong sáng
Thấp thoáng rừng mơ cô hái mơ
Hỡi cô con gái hái mơ già!
Cô chửa về ư đường còn xa
Và bóng ta dương dần sắp tắt
Hay cô ở lại về cùng ta
Nhà ta ở dưới gốc cây dương,
Cách động Hương Sơn nửa dặm đường
Có suối nước trong tuôn róc rách
Có hoa bên suối ngát đưa hương
Hỡi cô con gái hái mơ ơi!
Chẳng trả lời tôi lấy một lời
Cứ lặng mà đi rồi khuất bóng
Rừng mơ hiu hắt lá mơ rơi
Mai mình đi Cái Bè, chán chết.
Thứ Ba, 18 tháng 11, 2008
THƯ GỬI JACK VÀ CÁC BẠN CỦA JACK
Jack thân mến,
Rất vui được gặp lại bạn trong tình trạng như hiện nay. Trông bạn đã hoạt bát và vui vẻ hơn nhiều.
Nhớ một năm về trước khi mình đến, mặc dù chưa biết tên bạn nhưng mình đã thấy thật buồn và thương bạn khi bạn phải ủ rũ trong lồng sắt giữa trời mưa gió với những con ruồi, muỗi bay xung quanh mà chẳng buồn với tay bắt chúng.
Mình được cho biết rằng bạn là của thiên nhiên, chỉ ở đó điều trị một thời gian rồi lại được trở về với rừng nhưng không phải thế. Bạn chưa một ngày ở ngoài thiên nhiên hoang dã. Bạn bị nhốt, tù đày ngay từ khi được sinh ra, cho đến tận khi bạn đến đây bạn vẫn bị tù đày như vậy, lối nào cho bạn đây?
Mỗi lần mình đến đây, mình không muốn khách của mình phải nhìn thấy cảnh bạn bị nhốt thương tâm như vậy vì thấy con người thật tội lỗi khi để bạn ra nông nỗi này.Mình thì nhỏ bé quá chẳng làm được gì, chỉ là một lời thương vay cho các bạn mà thôi.
Và hôn nay một điều đặc biệt đã xảy ra, mình được xem các bạn - những chú gấu không bị nhốt trong lồng như những lần trước mà đã có một santury để vui đùa và hạnh phúc. Nhìn các bạn vui vẻ bên nhau mình thấy thật tuyệt vời. Những bạn sun bear bị nhốt trong lồng ở Mekong Delta được đem về đây trong tình trạng bệnh tật, kiệt quệ và không có khả năng bắt mồi tự nhiên ủ rũ trong lồng sắt chật hẹp nay đã được tự do vui đùa cùng nhau, âu yếm, cùng tắm, cùng đào bới trong cai santury của riêng mình, thật là một điều kỳ diệu.
Mình nhớ Jack, chúc Jack mau khỏe và ngày một đáng yêu hơn...
Thân,
Rừng có cái gì đó thu hút mình ghê gớm. Rừng thật đặc biệt, Rừng luôn tươi mới, mỗi lần mình đến với rừng là một lần rừng làm mình bất ngờ.
Hôm nay mình vừa hoàn thành tour Nam Cát Tiên,Mình đi cùng cặp người Anh. Họ cũng yêu thích thiên nhiên như mình và thế là mình có một chuyến đi hết sức thoải mái và vui vẻ. mình nhìn được nhiều hơn mong đợi.
Trong chuyến đi này mình đã nhìn được cá sấu vào buổi trưa
những chú khỉ, con rắn đang vặn nghẹt một con tắc kè to
những dấu chân thú rất nhiều và có những con thật buồn cười.
Đầu tháng tới Berry rủ mình đi Cát Lộc để tìm hiểu về tê giác một sừng, mình cũng háo hức muốn đi. Hi vọng rằng các bạn tê giác không bị tuyệt chủng ở Việt Nam.
Rất vui được gặp lại bạn trong tình trạng như hiện nay. Trông bạn đã hoạt bát và vui vẻ hơn nhiều.
Nhớ một năm về trước khi mình đến, mặc dù chưa biết tên bạn nhưng mình đã thấy thật buồn và thương bạn khi bạn phải ủ rũ trong lồng sắt giữa trời mưa gió với những con ruồi, muỗi bay xung quanh mà chẳng buồn với tay bắt chúng.
Mình được cho biết rằng bạn là của thiên nhiên, chỉ ở đó điều trị một thời gian rồi lại được trở về với rừng nhưng không phải thế. Bạn chưa một ngày ở ngoài thiên nhiên hoang dã. Bạn bị nhốt, tù đày ngay từ khi được sinh ra, cho đến tận khi bạn đến đây bạn vẫn bị tù đày như vậy, lối nào cho bạn đây?
Mỗi lần mình đến đây, mình không muốn khách của mình phải nhìn thấy cảnh bạn bị nhốt thương tâm như vậy vì thấy con người thật tội lỗi khi để bạn ra nông nỗi này.Mình thì nhỏ bé quá chẳng làm được gì, chỉ là một lời thương vay cho các bạn mà thôi.
Và hôn nay một điều đặc biệt đã xảy ra, mình được xem các bạn - những chú gấu không bị nhốt trong lồng như những lần trước mà đã có một santury để vui đùa và hạnh phúc. Nhìn các bạn vui vẻ bên nhau mình thấy thật tuyệt vời. Những bạn sun bear bị nhốt trong lồng ở Mekong Delta được đem về đây trong tình trạng bệnh tật, kiệt quệ và không có khả năng bắt mồi tự nhiên ủ rũ trong lồng sắt chật hẹp nay đã được tự do vui đùa cùng nhau, âu yếm, cùng tắm, cùng đào bới trong cai santury của riêng mình, thật là một điều kỳ diệu.
Mình nhớ Jack, chúc Jack mau khỏe và ngày một đáng yêu hơn...
Thân,
Rừng có cái gì đó thu hút mình ghê gớm. Rừng thật đặc biệt, Rừng luôn tươi mới, mỗi lần mình đến với rừng là một lần rừng làm mình bất ngờ.
Hôm nay mình vừa hoàn thành tour Nam Cát Tiên,Mình đi cùng cặp người Anh. Họ cũng yêu thích thiên nhiên như mình và thế là mình có một chuyến đi hết sức thoải mái và vui vẻ. mình nhìn được nhiều hơn mong đợi.
Trong chuyến đi này mình đã nhìn được cá sấu vào buổi trưa
những chú khỉ, con rắn đang vặn nghẹt một con tắc kè to
những dấu chân thú rất nhiều và có những con thật buồn cười.
Đầu tháng tới Berry rủ mình đi Cát Lộc để tìm hiểu về tê giác một sừng, mình cũng háo hức muốn đi. Hi vọng rằng các bạn tê giác không bị tuyệt chủng ở Việt Nam.
Thứ Tư, 5 tháng 11, 2008
Mekong Delta 01biking day - cannot wait
Birthday of one InnoVietter is comming, Biking guide recommend InnoVietters take a biking 01 day trip to Mekong Delta for him. Can't wait, can't wait....
Thứ Bảy, 1 tháng 11, 2008
CHECK TOUR THE FIRST TIME
Hôm nay được nghỉ, mặc dù rất mệt mỏi nhưng mình nằm nhiều thì lại suy nghĩ nhiều và mình đã nghĩ về quãng thời gian đi check tour lần đầu tiên. Đó là chuyến đi một mình bằng xe máy lên Đà Bắc, Hòa Bình.
Ngày đó năm 2002, khi mình đang làm cho một công ty du lịch ở Hà Nội. Khách có yêu cầu đến một nơi du lịch mạo hiểm và xa xôi. Mình đã đi Đà Bắc, Hòa Bình để khảo sát về cái tour nói trên. Mình chẳng mang gì nhiều ngoài cái balo và con ngựa chiến (SYM)mình đi và đi. Cái tỉnh Hòa Bình dường như cũng đã quen thuộc với mình. Mình dừng chân nghỉ tại đập thủy điện Hòa Bình trước khi tiếp tục ngược lên Đà Bắc, con đường dốc cong khúc khủy, có đoạn dốc đến 21%, mình vừa đi vừa lo nghĩ nhỡ có anh tiều phu từ trong rừng chạy ra phang cho một nhát thì mất xác...
Mình càng đi, con đường càng heo hút, trắc trở. Mình còn sợ hết xăng dọc đường thì ốm nên cứ xuống dốc là mình tắt máy thả trôi(tí thì xuống vực vì rơi tự do).
Mình đến được hang mưa lúc chiều, lội nước suối đến được cái hang nhỏ đứng vào trong và nước xối trước mặt.
Sau khi liên hệ với bản dân tộc Mường. Mình ra về khấp khởi vui và chạy như ma đuổi về lại được thủy điện Hòa Bình mình còn có thể cảm nhận được cái đẹp huy hoàng về đêm của nó.
Hà Nội chào đón mình trong màn đêm, mình rã rời, bàng hoàng và nhẹ nhõm. Một giấc ngủ ngon.
Ngày đó năm 2002, khi mình đang làm cho một công ty du lịch ở Hà Nội. Khách có yêu cầu đến một nơi du lịch mạo hiểm và xa xôi. Mình đã đi Đà Bắc, Hòa Bình để khảo sát về cái tour nói trên. Mình chẳng mang gì nhiều ngoài cái balo và con ngựa chiến (SYM)mình đi và đi. Cái tỉnh Hòa Bình dường như cũng đã quen thuộc với mình. Mình dừng chân nghỉ tại đập thủy điện Hòa Bình trước khi tiếp tục ngược lên Đà Bắc, con đường dốc cong khúc khủy, có đoạn dốc đến 21%, mình vừa đi vừa lo nghĩ nhỡ có anh tiều phu từ trong rừng chạy ra phang cho một nhát thì mất xác...
Mình càng đi, con đường càng heo hút, trắc trở. Mình còn sợ hết xăng dọc đường thì ốm nên cứ xuống dốc là mình tắt máy thả trôi(tí thì xuống vực vì rơi tự do).
Mình đến được hang mưa lúc chiều, lội nước suối đến được cái hang nhỏ đứng vào trong và nước xối trước mặt.
Sau khi liên hệ với bản dân tộc Mường. Mình ra về khấp khởi vui và chạy như ma đuổi về lại được thủy điện Hòa Bình mình còn có thể cảm nhận được cái đẹp huy hoàng về đêm của nó.
Hà Nội chào đón mình trong màn đêm, mình rã rời, bàng hoàng và nhẹ nhõm. Một giấc ngủ ngon.
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)
What is news!
Tạm dừng những cuộc hành trình dài cho những chuyến đi 1 ngày